Muốn Cùng Học Bá Yêu Đương

Chương 17: Xem phim
Cuối tuần này là lần cuối cùng Tạ Trì Yến nói rằng anh đến làm gia sư cho cô, bởi vì cuối tuần này là kì thi khảo sát của thành phố, nhiệm vụ của anh đã hoàn thành một cách vinh dự.

Tô Nguyễn vô cùng khó chịu, mặc dù cô đã tỉnh nhưng vẫn nằm trên giường không muốn động đậy. Bình thường vào những ngày thế này, cô đều sẽ vui vẻ dậy sớm, nghĩ rằng mình sắp được nhìn thấy Tạ Trì Yến rồi.

Nhưng hôm nay, cô luôn có cảm giác này sau khi ngày hôm nay kết thúc sẽ không còn gặp lại anh nữa, rõ ràng bọn họ học chung một trường nhưng Tạ Trì Yến thật sự rất lạnh lành và tàn nhẫn với cô.

Ở nhà còn là gia sư của cô rõ rành rành, còn có thể nói chuyện hai ba câu với anh. Nhưng khi ở trường học thì không thèm nhìn đến cô, xin lỗi, chúng ta không quen biết.

Rầm rầm rầm! Cửa phòng bị gõ, sức mạnh của Tô Kỳ lớn đến mức Tô Nguyễn cảm thấy cánh cửa mỏng manh của mình sắp lung lay đến nơi rồi.

“Đừng gõ nữa, em dậy rồi!” Tức chết mất! Chút tâm tình buồn bã của cô đã bị Tô Kỳ xóa sạch hoàn toàn rồi!

“Tô Nguyễn! Em có xuống nhanh không! Gia sư của em tới rồi kìa!”

Tạ Trì Yến đến rồi á? Cô liếc nhìn đồng hồ báo thức, mới có tám giờ mười phút, hôm nay anh đến sớm tận hơn hai mười phút cơ à?

Tô Nguyễn không muốn ở trên giường nữa, mặc thêm một cái áo khoác dài, mặc đồ ngủ ở bên trong, lăng xăng mở cửa chạy ra ngoài.

Trong nhà có hệ thông máy sưởi nên cô mặc như vậy cũng không thấy lạnh. Nhưng mà…

“Tô Nguyễn, em quay lại cho anh! Em mặc quần áo kiểu gì đấy!” Vừa nhìn thấy cô ăn mặc lôi thôi như thế, Tô Kỳ lập tức cáu bẳn.

Tô Nguyễn không nghe lời anh ấy nói: “Là anh bảo em đi ra, giờ lại bảo em quay về, anh có bị bệnh hay không thế?”

Cô vui vẻ chạy đến trước mặt Tạ Trì Yến: “Hôm nay cậu đến sớm thế!”

Tạ Trì Yến mới liếc nhìn cô một cái đã vội vã quay đầu đi: “Cậu, mặc quần áo vào trước đi đã!”

Mặc dù ngực của cô chỉ hở ra một phần nhỏ nhưng đây là lần đầu tiên Tạ Trì Yến nhìn thấy một cô gái không mặc nội y, tai anh hơi đỏ lên.

Tô Nguyễn bĩu môi: “Tôi không muốn! Tôi thích để vậy học hơn!” Nếu cô còn sửa soạn nữa thì sẽ mất nửa tiếng, sẽ bỏ lỡ việc nhìn Tạ Trì Yến nửa tiếng, thật vô giá trị mà.

Mặt mày Tô Kỳ tối sầm, anh đi tới kéo tay cô quay về phòng ngủ: “Em về phòng thay quần áo ngay cho anh!” Không biết cô có nhận thức được sự khác biệt giữa nam và nữ không thế, Tạ Trì Yến là người ngoài đó! Tô Kỳ sắp tức phát điên rồi!

Cánh tay mềm mại như vậy lại bị Tô Kỳ kéo đi không hề thương tiếc, Tạ Trì Yến nhìn thoáng qua lại thấy hơi đau lòng.

Không bao lâu sau, Tô Nguyễn lại chạy ra, lần này rõ ràng là mặc nội y. Nhưng ánh mắt của Tạ Trì Yến vẫn luôn cản thận tránh nhìn vào ngực cô. Vẻ mặt Tô Nguyễn không vui, hôm nay Tô Kỳ không định ra ngoài, mặc dù anh ở trong phòng sẽ không nhìn thấy hai người đang làm gì, nhưng trong lòng Tô Nguyễn vẫn cảm thấy không thoải mái.

Nghĩ như vậy, cô không thể đọc sách được nữa, vì vậy đặt quyển sách xuống.

“Tạ Trì Yến, chúng ta buôn chuyện đi.”

“Hả?” Tạ Trì Yến đang nói câu hỏi trọng tâm cho cô, anh ngẩng đầu lên, không hiểu tại sao tự dưng cô lại đưa ra yêu cầu như vậy.

“Nói tôi biết về kiểu con gái cậu thích đi?”

“Hả?” Rất khó hiểu, không phải ban nãy còn nói muốn đọc sách nghiêm túc sao?

“Có thích người giống tôi không?” Cô đứng dậy xoay một vòng trước mặt anh, khuôn mặt tươi cười, thoạt nhìn có vẻ rất tự tin vào bản thân.

Cuối cùng Tạ Trì Yến cũng phản ứng kịp, cảm thấy khá đau đầu: “Không thích.”

“Vậy cậu thích kiểu nào?” Cô không vui, chu miệng ra. Rõ ràng bên trong đã 23 tuổi rồi nhưng 23 năm trước được chiều chuộng quá mức nên vẫn giữ được sự ngây thơ của một thiếu nữ.

Tạ Trì Yến rất bất lực: “Thứ năm tuần sau là đến kì thi khảo sát của thành phố rồi, cậu không lo lắng à?”

Cô ngẩng đầu lên, nở nụ cười khoa trường: “Lo lắng gì chứ.” Còn có người lo lắng hơn cô nữa mà, dù cho chỉnh chủ là cô lại chẳng hề hoảng hốt chút nào.

Tạ Trì Yến liếc nhìn cô: “Nếu cậu yên tâm rồi thì tôi về đây.”

Hở! “Tôi lo lắng, tôi rất lo lắng mà!” Cô cầm lấy cổ tay anh: “Cậu không được đi!”

“Cạch.”

Tô Nguyễn vội vàng buông tay Tạ Trì Yến ra, cùng lúc đó, cửa phòng Tô Kỳ bị mở ra.

“Anh có chút việc phải ra ngoài, tối mới quay về.”

“Ờ, anh cứ đi đi.” Khỏi phải nói Tô Nguyễn thấy vui đến mức nào, cuối cùng cái bóng đèn cũng đi rồi.

Tô Kỳ cầm điện thoại lên, đến tận khi đi ra ngoài, đứng ở cửa, anh vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, không có gì xảy ra giữa Tô Nguyễn và tên gia sư kia đấy chứ?

Xoay người, vẫn chưa khóa cửa, anh đẩy cửa ra, đối diện với hai cặp mắt, một đôi mắt thờ ơ, một đôi mắt tươi cười.

“Anh còn chuyện gì nữa à?” Tô Nguyễn đã hơi mất kiên nhẫn.

“Không có gì.” Tô Kỳ đóng cửa lại, nhìn qua có vẻ không giống là có quan hệ gì với nhau, chắc là do anh suy nghĩ rồi.

Trên thực tế, Tô Kỳ vừa mới đi, Tô Nguyễn đã hoàn toàn trầm tĩnh lại.

“Chúng ta xem phim đi!” Cô nóng lòng muốn thử.

“Không.” Anh trực tiếp từ chối.

“Đi mà ~ Tôi mới đăng kí làm thành viên của video XX, đừng lãng phí chứ.” Không quan tâm đến ý kiến của anh, Tô Nguyễn trực tiếp lấy máy tính xách tay của mình ra, đăng nhập một cách thuần thục và tìm những bộ phim và mình đã chọn trước.

Cô sẽ không nói cho anh biết rằng, mình đã thu thập đủ loại bình luận về những bộ phim mới nhất để có thể được xem cùng anh vào ngày hôm nay. Phải có những cảnh như là kích thích, tình cảm, ngượng ngùng xấu hổ mới được.

Sau khi kéo rèm cửa và tắt đèn trong phòng khách, Tô Nguyễn mạnh mẽ kéo cánh tay của Tạ Trì Yến, ra vẻ rất hợp tình hợp lý: “Nếu học tiếp nữa sẽ bị ngu người đó, chúng ta nghỉ ngơi một lúc đi.”

Máy tính xách tay được kết nối với một cái loa nhỏ, âm thanh khá tốt, ngoại trừ việc màn hình nhỏ thì mọi thứ khác đều hoàn hảo.

Nhưng mà, Tô Nguyễn cảm thấy rất bất ngờ, sau khi mở phim lên, những cảnh ám muội đâu không thấy, cô đang xem cái quái gì đây? Sao lại biến thành phim kinh dị rồi? Trong phim, nam nữ chính như uống phải thuốc đam mê phiêu lưu, còn quyết định đi đến ngôi nhà cổ để thám hiểm.

Đối với phim kinh dị, Tô Nguyễn muốn xem lại không dám xem, nhưng lần này cô tự mình lựa chọn phim, có khóc cũng phải xem.

Vì vậy, mỗi khi bản nhạc nền đặc thù đó vang lên, Tô Nguyễn sẽ nắm chặt cánh tay của Tạ Trì Yến, hơi hé mắt ra, nếu có cảnh gì đó đáng sợ lại nhắm tịt mắt lại, sau đó vài giây lại ngập ngừng mở ra.

Cánh tay của Tạ Trì Yến bị cô bấu chặt lấy thấy hơi đau, anh nhìn cô mấy lần, mỗi lần nhìn đều thấy cô có vẻ muốn nhìn nhưng lại không dám nhìn. Thật đúng là lắm trò mà!

Nhưng Tô Nguyễn nhanh chóng nhận ra rằng bộ phim này thật sự giống như các lời bình luận trên mạng, tràn ngập các cảnh kích tình, không hề logic chút nào. Nam nữ chính một giây trước rõ ràng còn đang ở trong tình thế sinh tử, giây sau đã cởi sạch quần áo rồi???

Đối với hành động này, Tô Nguyễn rất muốn mắng người. Đạo diễn áp dụng kỹ thuật quay lờ mờ, nhưng Tô Nguyễn vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy da thịt đan xen của nam nữ chính xuyên qua màn cửa sổ, bắt đầu cảm thấy có hơi ngượng ngùng.

Tô Nguyễn cười haha: “Bộ phim này dở thật.” Đây hoàn toàn không phải thể loại cô muốn, cái cô muốn là kín đáo không lộ liễu, lộ liễu nhưng không dâm đãng cơ mà!

Nói xong, cô nhanh tay nhanh mắt định tắt bộ phim đi, nhưng mà..
Chương kế tiếp