Nữ Phụ Không Làm Theo Kịch Bản

Chương 16
Mấy bồn hoa mặc lan trên cửa sổ nở rộ, cánh hoa màu vàng nhạt trong làn sương sớm đón gió phấp phới, ngón tay cầm vòi hoa sen của Vãn Ninh hơi dừng lại một chủ, vài giọt nước đọng trên lá xanh hẹp và dài.

Xem cô đã phát hiện ra thứ gì kìa, một chiếc camera mini giống như lỗ kim bị giấu thật cẩn thận ở bên trong bồn hoa, nếu không nhìn kỹ, còn tưởng rằng là một con sâu nhỏ màu đen.

Chẳng trách gần đây luôn có cảm giác bị người khác nhìn trộm, hoá ra đều là sự thật, cậu ta vẫn không hề tin tưởng cô.

Nhưng cũng không có gì lạ cả.

Có lẽ là cảm thấy thái độ của cô đối với cậu ta thay đổi quá đột nhiên, dù sao tình cảm của con người ta cũng không thể biến mất hoàn toàn trong một khoảng thời gian ngắn, cho nên việc luôn âm thầm quan sát cô cũng rất bình thường.

Người đàn ông này, cho dù hoàn toàn rơi vào trong vòng xoáy tình yêu, sâu trong đầu cũng còn vẫn duy trì một tia lý trí.

Vãn Ninh vẫn rất bình tĩnh, vẻ mặt giữ nguyên không đổi, khóe môi hiện ra một tia mỉm cười nhẹ, giống như chưa từng phát hiện bất kỳ điều gì, nhẹ nhàng tự nhiên tưới nước xong, sau đó nhàn nhạt liếc nhìn người đàn ông đang gửi mail trên sô pha một cái.

Theo dõi thì cứ việc theo dõi, dù gì ngay từ đầu, cô cũng không hi vọng có thể giấu được cậu ta mãi.

Chi bằng để cho cậu ta biết rõ ràng ngay từ đầu rằng sự “thỏa hiệp” của cô chỉ là kế sách tạm thời, cho cậu ta biết cô đã “lừa cậu ta” thì có làm sao.

Sau khi bị công ty sa thải, Vãn Ninh vẫn luôn ở nhà. Thay vì nói là cô tự mình muốn vậy, chi bằng nói là do bị Diệp Triều bức ép.

Sau khi đã xác định là cô sẽ thử hẹn hò với cậu ta, Diệp Triều cũng không hoàn toàn thả lỏng hạn chế đối với cô, ngược lại, bởi vì cô đồng ý nên tính chiếm hữu của cậu ta đối với cô trở nên ngày càng rõ ràng.

Người đàn ông kia tựa hồ coi nhà cô trở thành nhà của mình, ngay cả khi xử lý công việc cũng không quên để cô ngồi ở bên cạnh, còn lấy mỹ danh là có ích cho việc xúc tiến tình cảm giữa hai người, lấy phương thức bồi dưỡng cảm tình giam cầm tự do của cô, theo cô thì tên này cũng không khác gì một tên biến thái.

Tưới hoa xong, Vãn Ninh xoay người đi vào phòng bếp.

Khi đi ra bưng theo hai ly cà phê, một ly đặt ở bên tay phải cậu ta, một khác ly cầm trên tay mình, sau đó giống như bình thường, dựa vào trên sô pha, yên tĩnh ngồi đọc sách.

Gần đây hình thức mà hai người ở chung vẫn luôn ở trong một loại trạng thái rất kỳ lạ, có lẽ là do không thoải mái khi thân phận chuyển từ “em trai” trở thành “bạn trai”, Diệp Triều luôn cảm thấy Vãn Ninh ở trước mặt cậu ta quá mức câu nệ, có thể do trong lòng cô vẫn hoàn toàn không xem cậu ta là người yêu.

Điều cậu ta muốn là một cô bạn gái biết làm nũng, biết ghen tuông, giận hờn chứ không phải là một người gỗ yên tĩnh, trầm lặng như vậy.

Cô thậm chí không còn thích cười và thích gây rối như trước nữa.

Điều này làm cậu ta có chút buồn bực, nhưng cũng không thể bức ép cô quá mức, cậu ta biết cô còn đang suy nghĩ về Lục Huyên, nói không bận tâm là giả, chẳng qua cậu ta càng để ý đến cô, tình nguyện vì cô mà giả bộ không để ý, tránh việc nóng vội quá, mất nhiều hơn được.

Lẳng lặng ngồi một lúc, Diệp Triều khép máy tính lại, lặng lẽ đến bên cạnh cô, ôm cô vào trong lòng.

Cảm nhận được thân thể trong ngực nháy mắt trở nên cứng đờ, cậu ta híp mắt lại, gác cằm lên vai cô, lộ ra vẻ thân mật, cậu ta nói: “Vãn Vãn, chúng ta đã là quan hệ bạn trai bạn gái, em phải học cách thích nghi với sự tồn tại của tôi”. Giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng.

Người trong lòng hơi dừng lại một chút, thận trọng vặn người, như là không quen với sự thân cận của cậu ta, trên mặt lộ ra vài phần không tự nhiên: “Biết rồi, tôi sẽ mau chóng quen với sự hiện diện của cậu”.

Sau đó rũ mắt xuống, hàng mi dài khẽ chớp động hai cái.

Thoáng nhìn vẻ mặt của cô, Diệp Triều cũng không có vạch trần ngụy trang của cô, chỉ là đáy mắt có chút lạnh lẽo, cô rõ ràng không quen việc cậu ta tới gần, lại cố chấp chịu đựng mà không nói.

Cậu ta biết mục đích của cô, đơn giản là muốn có tin tức của Lục Huyên.

Nhưng nếu cô đã đồng ý hẹn hò với cậu, cậu ta sẽ không buông tay, huống chi cậu ta từ trước đến nay đều không phải là quý ông lịch thiệp, đối với cô, dù cho dùng hết mọi thủ đoạn cậu ta cũng sẽ không thỏa hiệp.

Nếu cô không nói, cậu ta liền giả bộ không biết.

Ôm cô thân mật trong chốc lát, Diệp Triều đứng dậy đi tắm.

Từ sau khi Vãn Ninh đồng ý hẹn hò với cậu ta, Diệp Triều liền mang đồ dùng sinh hoạt của mình đều dọn hết sang đây, bắt đầu sống chung thật sự, danh xứng với thực.

Tuy rằng cô không tình nguyện, nhưng không lay chuyển được sự cố chấp của cậu ta.

Nhìn bóng hình người đàn ông in trên tấm kính mờ, Vãn Ninh xác định cậu ta sẽ không đột nhiên đi ra, liền nhanh chóng mở laptop trên bàn ra, trước mặt lại hiện ra ô trống để nhập mật mã.

Cô nhăn mày, trên mặt không có biểu cảm gì, nhập vào sinh nhật của Diệp Triều một lần, kết quả hiển thị là sai mật mã, sau đó nhập số điện thoại của cậu ta vào, nhập liên tục ba lần vẫn hiển thị là sai mật mã như cũ, điều này làm cô cảm thấy có chút kỳ lạ.

Cuối cùng, cô nhập sinh nhật của mình vào.

Máy tính mở ra.

Mật mã đơn giản như vậy càng thêm xác định ý nghĩ rằng cậu ta đang thử cô, nếu cậu ta muốn nhìn, cô liền diễn cho cậu ta xem.

Trên mặt Vãn Ninh cuối cùng cũng lộ ra chút ý cười, Diệp Triều kiểm soát mọi tin tức cô có được, cô không có cơ hội biết được tin tức cụ thể của Lục Huyên, sau khi lật xem email gần đây nhất trong máy tính, vẫn không phát hiện ra tin tức có ích.


Cô nhướng mày, đưa ngón tay vuốt nhẹ trên màn hình cảm ứng, giống như trong dự đoán.

Đúng là đang thử cô.

Ngay khi cô chuẩn bị tìm kiếm lịch sử trò chuyện có liên quan một chút, cánh cửa phòng tắm phía sau đột nhiên bị mở ra.

Người đàn ông bọc một thân áo tắm dài màu đen bình tĩnh đứng trước cửa, đôi mắt tối đen nhìn chằm chằm thẳng vào bóng người trước máy tính, mặt không biểu cảm hỏi: “Vãn Vãn, em đang làm gì vậy?”

Âm thanh đột ngột phát ra dọa cô giật mình, Vãn Ninh theo bản năng xoay người sang chỗ khác.

Người đàn ông đứng ở cửa phòng tắm nghiêng đầu nhìn lưng cô vài lần: “Em đang xem máy tính của tôi”.

Giọng điệu chắc chắn.

Trên mặt Vãn Ninh lộ ra vẻ lo lắng sốt ruột, nhưng trong lòng lại rất bình tĩnh.

Tiếng “Tôi” có vẻ hơi chút thấp thỏm, còn xen lẫn vài tia căng thẳng và bất an.

Vài giây sau, cô mới phản ứng lại, khoé mắt liếc nhìn về phía sau, ngón tay nhanh chóng vuốt trên màn hình cảm ứng hai lần để đóng cửa sổ email.

Sau đó trả lời nói: “Tôi, tôi đang xem video”.

“Xem video?” Diệp Triều tiến về phía trước hai bước, giọng điệu rõ ràng là không tin.

Vãn Ninh cụp mắt xuống, lộ ra vẻ rõ ràng rất căng thẳng lại cố tỏ ra bình tĩnh, “Đúng vậy, cậu không tin tôi à”.

Người đàn ông ở phía đối diện im lặng, cậu ta nhìn chằm chằm cô rất lâu, lâu đến khi Vãn Ninh cho rằng mình bị “nhìn thấu”, mới nghe được cậu ta nhẹ giọng hỏi: “Chị đang xem video gì vậy, tôi có thể xem được không?”

Cậu ta chưa nói là tin, cũng chưa nói không tin, rõ ràng chỉ là vô ý hỏi một câu, lại làm người ta tự dưng cảm thấy một loại áp lực bị “nhìn thấu”.

Vãn Ninh nhìn kỹ vào ánh mắt của cậu ta, khoé mắt nhìn đến lịch sử trình duyệt tin tức.

Ngón út nhanh chóng ấn hai cái, sau đó trả lời: “Cũng không có gì, cậu muốn thì tự mình xem đi”.

Vừa dứt lời, một âm thanh khó tả đột nhiên vang lên từ máy tính phía sau, đứt quãng, nam nữ lẫn lộn, xen lẫn một loại âm thanh đau đớn và vui sướng khó mà kiềm chế, giống như một đám yêu tinh đang đánh nhau.

Được thôi, đây đúng là yêu tinh đánh nhau.

Không khí lập tức im lặng.

Vãn Ninh cũng không biết thứ mình tiện tay ấn mở chính là video “trân quý” lưu trữ trong ổ cứng của người đàn ông này, tiếng nam nữ đứt quãng trầm thấp xen lẫn một loạt tiếng kêu vui sướng truyền ra trong không khí.

Không chỉ cô, Diệp Triều cũng có chút khó tin, ánh mắt tối tăm mờ mịt, còn lộ ra mấy phần không thể tưởng tượng được.

“Chị đang xem loại video này”.

Không, tôi không có.

Vãn Ninh cũng không ngờ tên này mặt ngoài lạnh lùng, cấm dục và sạch sẽ lại lén xem trộm loại “phim giáo dục” này.

Quả nhiên, đàn ông đều giống nhau.

Bị cô phát hiện còn dám trả đũa, rõ ràng là tìm được từ trong máy tính cậu ta, vậy mà còn vu khống rằng cô thích xem loại video này.

Cô xoay người ấn nút tạm dừng, thẹn đến mức hai má ửng hồng, ngay khi cô vừa định lén rời đi, người đàn ông ở phía sau lại đột nhiên nhào tới, giống như sói đói đem cô áp ngã xuống trên sô pha.

“Vãn Vãn, sớm biết em thích xem loại video này, tôi liền tự mình biểu diễn cho em xem”. Một đôi mắt sáng như vì sao trời nhìn chằm chằm vào cô.

“Người khác có gì đẹp, xem tôi là được rồi”.

Một câu rất đơn giản, Vãn Ninh lại có thể nghe thấy mấy phần “ghen tị” trong đó.

Ghen tuông cái nỗi gì? Ghen chuyện cô nhìn cơ thể trần trụi của người đàn ông khác?

Cô tức giận trừng mắt nhìn cậu ta một cái, hai má ửng đỏ: “Cậu thật vô lại, mau tránh ra đi”.

Hai mắt cậu ta lóe lên tia xấu hổ, hàm răng khẽ cắn môi, vành tai càng ngày càng nóng, đỏ như là sắp chảy ra máu, đẹp đẽ lộng lẫy tựa ráng mây.

Cậu ta cười xấu xa, nụ cười mang theo chút tính trẻ con, cố ý áp sát người mình vào người cô, còn áp đúng vào chỗ cần áp, không để cô bị thương.

“Không tránh đấy, em có thể làm gì nào?”

Cậu ta duỗi tay cầm một lọn tóc của cô lên chóp mũi khẽ ngửi, động tác mờ ám lại hấp dẫn.

Vãn Ninh có chút bất đắc dĩ, xấu hổ quay mặt đi: “Cậu mau đứng lên đi”.

Người đàn ông vừa mới tắm gội xong trên người còn mang theo mùi thơm của sữa tắm, cậu ta cúi đầu, giọt nước trên sợi tóc rơi vào cổ áo cô, Vãn Ninh theo bản năng mà run lên hai cái.

Diệp Triều hiển nhiên cũng thấy được điểm này, ánh mắt khẽ động, nụ cười xấu xa trên môi biến thành trêu đùa.

“Tôi cứ không đứng đấy, em còn có thể cắn tôi được chắc?”

Cậu ta dựa vào trong ngực cô, thở ra hơi thở nóng bỏng thổi về phía khuôn mặt cô, một đôi mắt đào hoa sáng lấp lánh nhìn cô chằm chằm, khóe môi khẽ nhếch lên, lộ ra một chiếc răng nanh trắng noãn.

Vãn Ninh mím môi, hiển nhiên có chút thẹn quá thành giận, cô trừng mắt liếc cậu ta một cái: “Cậu thật không biết xấu hổ, cái ấy rõ ràng là cậu tự lưu trong máy tính”.

“Cái ấy là cái gì” cậu ta nhướng mày, cố ý trêu chọc cô.

Vãn Ninh lập tức lại thẹn đỏ mặt, hung hăng trừng mắt liếc cậu ta một cái, sau đó nói: “Cái mà không phù hợp với trẻ em”.

Diệp Triều cười khẽ, giọng điệu có chút xấu xa: “Vãn Vãn, ổ cứng của người đàn ông nào mà chả cất giấu một chút đồ vật, ai bảo em xem trộm đồ của tôi”.

“Thêm nữa, tôi đều là vì nghĩ cho sinh hoạt hạnh phúc của hai ta sau này, đều nói phụ nữ không thích người đàn ông có kỹ thuật không tốt, cho nên tôi mới cố ý thu nhập vài bộ để vừa xem vừa học”.

“Sớm biết rằng em cũng thích xem loại video này, tôi nên chia sẻ cùng em. Đúng rồi, tôi còn trộm giấu vài bộ nhập vai nhân vật, HD không che, kịch bản chặt chẽ, em thích xem loại nào?”

“Cậu im miệng, không cho cậu nói nữa”.

Đúng như ý muốn trêu chọc người phụ nữ kia đến bực bội, Diệp Triều cười tủm tỉm ngậm miệng lại.

Đã lâu rồi chưa thấy đến dáng vẻ hoạt bát thú vị này của cô. Nhìn người phụ nữ có thân hình mềm mại và khuôn mặt như áng mây màu trong vòng tay mình, Diệp Triều nhất thời có chút động tình, cậu ta tự hỏi mình không phải là thái giám, dưới loại tình huống này nếu không có phản ứng mới là quá không bình thường.

Đặc biệt là hình ảnh tạm dừng trên màn hình, làm người ta nóng máu sôi trào đến không miêu tả nổi, bất kỳ người đàn ông nào khi nhìn đến cảnh tượng như thế này cũng sẽ có một chút phản ứng, chưa kể dưới người còn đang đè lên người phụ nữ ngày đêm thương nhớ.

Vì thế, cậu ta không thể tránh khỏi mà có chút phản ứng.

Vãn Ninh trong nháy mắt liền cảm nhận được sự thay đổi trên cơ thể của người đàn ông.

Cô xấu hổ đỏ mặt, ra sức giãy giụa: “Cậu … Cậu nhanh đứng lên đi”.

Diệp Triều bị cô vô ý trêu chọc cho ngực tê dại, cúi người ghé vào bên tai cô, như ý muốn nhìn thấy vành tai đỏ như máu của cô, nhẹ nhàng dùng hàm răng cọ xát: “Vãn Vãn, lúc em bị một người đàn ông đè ở dưới thân, tuyệt đối không nên giãy giụa, bởi vì loại hành động này sẽ làm người đàn ông của em càng thêm hưng phấn”. Giọng nói khàn khàn gợi cảm.

Vãn Ninh cắn môi, tựa hồ hiểu được ý lời này của cậu ta.

Cảm nhận được thứ cộm lên bên trong đùi, cô cứng đờ không dám nhúc nhích, ngước mắt lên liếc cậu ta một cái, hàng mi dài khẽ run lên, sau đó quay đầu đi, xem nhẹ nhiệt độ mà cậu ta phả lên trên cổ cô.

Nhưng cô cứng đờ không nhúc nhích, người đàn ông trên người cô vẫn không chịu dễ dàng buông tha cho cô.

Cậu ta hôn vành tai cô, trong cổ họng phát ra một trận sung sướng khẽ khàng, cậu ta cười nhìn cô, sau đó nói “Vãn Vãn, một khi em từ bỏ giãy giụa, lộ ra bộ dáng đáng thương này, đàn ông sẽ chỉ cho rằng là em đang ngầm đồng ý với những động tác kế tiếp của anh ta.”

Vãn Ninh cắn môi trừng mắt nhìn cậu ta: “Cậu thật không biết xấu hổ”.

Lỗ tai đỏ như sắp chảy máu: “Vậy thì theo lời cậu nói, động đậy hay không động đậy đều không được, tôi phải làm sao mới có thể đứng lên”.

Người đàn ông trên người cúi đầu cười khẽ, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ như máu của cô, sau đó ghé vào bên tai cô nói nhỏ: Lúc này chỉ cần mở chân ra mà tận hưởng là được rồi”. Giọng nói khàn khàn mà từ tính.

Vô cùng lưu manh.

Hai má của Vãn Ninh trong nháy mắt đã ửng đỏ, cô chớp chớp mắt, sửng sốt vài giây, suýt chút nữa nghĩ rằng thính giác của mình có vấn đề, sau khi xác định mình không có nghe lầm, ra sức đẩy người đàn ông trước mặt mình ra.

Vô liêm sỉ

Diệp Triều sợ cô bị thương, cũng không có lấy sức đè lên cô, nhìn thấy bộ dạng khó chịu của cô, liền thuận thế ngồi xuống đất, sau đó nhìn dáng vẻ xấu hổ chật vật kia mà khẽ bật cười.

Tiếng cười sung sướng lại mê người.

Vãn Ninh được giải thoát, lập tức chạy về phía phòng ngủ, cũng không thèm quay đầu lại, giống như có một con sói đói đang đuổi theo phía sau.

Mãi cho đến khi bóng người kia đi vào phòng ngủ không có động tác gì khác, tiếng cười của Diệp Triều mới dần dần lắng xuống, ánh mắt chậm rãi rơi vào trên máy tính đang tạm dừng, ý cười trên khóe miệng cũng dần dần ngừng hẳn.

Thật đúng như dự đoán, ở bên cậu là giả, thỏa hiệp là giả, thích là giả, ngay cả tình cảm cũng là giả, tất cả chỉ vì muốn lấy được tin tức của Lục Huyên.

Kẻ lừa đảo này.

Người nói dối sẽ bị trừng phạt.

Hơn nữa, cậu ta thật sự dễ lừa như vậy à.

Diệp Triều mím môi, ánh mắt càng ngày càng lạnh lùng, em yêu, đã hứa với cậu ta thì tuyệt đối không thể thay đổi, nếu không hình phạt sẽ rất nghiêm trọng.
Chương kế tiếp