Quỷ Đồng Tử Thiên Y

Chương 79: Quyển 2 - Ấn bất động
Thiếu niên giãy giụa trong đau đớn, nhưng khi anh thấy Tiêu Triết tỉnh lại, hơn nữa còn nhìn về phía mình thì gắng gượng nở một nụ cười. Sau đó, bản thân cố gắng điều chỉnh giọng mình bình thường lại một chút: “Tiểu Triết... đừng... đừng nhìn tôi... bây giờ trông... tôi... rất khó coi... sẽ dọa em sợ mất!”

Bộ dạng người thiếu niên kia trông đau khổ vô cùng. Tim Tiêu Triết run mạnh vài cái khi nghe thấy giọng thiếu niên. Cô mím chặt môi, trong lòng có một loại cảm giác khó chịu đang nhanh chóng khuếch tán khắp cơ thể cô.

Cô vội đứng lên bước ba bước thành hai đến bên cạnh thiếu niên, cô đau lòng vươn tay đỡ lấy thân thể Mai Trường Ca: "Mai Trường Ca, anh đây là, anh đây là…"

Vì linh hồn cô vẫn luôn trong trạng thái chia lìa cơ thể nên đến tận bây giờ Tiêu Triết cũng không biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra với Mai Trường Ca và vì sao anh lại đau đớn đến như vậy.

Bây giờ, cơn đau đớn trong cơ thể Mai Trường Ca đã qua đi, chẳng qua là vừa rồi vì cơn đau quá kịch liệt nên cơ thể anh không ngừng run rẩy. Anh nhìn gương mặt quan tâm của Tiêu Triết rồi lại nở một nụ cười: "Tôi… tôi không sao, thật sự không sao hết!"

Nhưng mà không thể không nói lời này của Mai Trường Ca đúng thật là không có chút sức thuyết phục nào, nhìn bộ dạng anh như kia có giống như không sao không.

Tiêu Triết hơi cau mày, mắt cô tập trung vào một luồng sáng u ám lặng lẽ chớp động. Ngay giờ phút này, cô có thể thấy rõ một kim ấn kim quang bắn ra bốn phía lơ lửng trong cơ thể của Mai Trường Ca. Trên ấn tỉ kim ấm có Cửu Long vây quanh, bốn phía thân ấn có thánh dung của Thiên Đế ngũ phương. Dưới ấn tỉ có một tấm bùa chú lớn mang… hai chữ “Bất Động”.

Tiêu Triết nuốt một ngụm nước miếng. Cô thật sự không biết kim ấn đấy là thứ gì nhưng hiện tại dựa vào quỷ đồng cô có thể nhìn ra trong vòng kim ấn kia là khí kim cát khổng lồ. Nếu cô nói không sai thì kiện kim ấn này có lẽ là linh bảo cực phẩm bẩm sinh. Nghĩ đến Thiên đạo nhà họ Mai và Thiên y nhà họ Tiêu đều được truyền thừa từ thời cổ xưa nên có loại linh bảo như thế cũng chẳng có gì là lạ.

Tiêu Triết cau chặt mày hơn: "Anh, anh đúng là to gan. Lại dám dung nhập linh bảo cực phẩm bẩm sinh vào cơ thể. Anh có biết làm vậy thì hậu quả nghiêm trọng như nào không?!"

Mai Trường Ca ngẩng đầu nhìn Tiêu Triết, trên gương mặt anh tuấn kia hiếm khi nở nụ cười. Sau đó, anh há miệng thở dốc như định nói gì đó, nhưng câu đã tới miệng còn chưa kịp nói ra thì cơn đau mới lại ập đến, anh bèn giơ tay đẩy Tiêu Triết ra ngay: "Cách, cách xa tôi ra chút… Nếu không… tôi… tôi sợ… lúc ý thức tôi không tỉnh táo… sẽ… sẽ xúc phạm đến em!"

Tiêu Triết cắn chặt môi nhìn gương mặt mang vẻ dữ tợn đến mức nổi gân xanh của thiếu niên, không cách nào thuyết phục mình thật sự rời đi.

Ngay lúc này, đáy lòng cô lại có một tiếng thở dài sâu kín vang lên. Tiêu Triết vừa động tâm, cô tất nhiên biết tiếng thở dài bất ngờ này là Trần La Y phát ra: "Ôi, tội gì chứ!"

Tiêu Triết cảm thấy hơi vui vẻ trong lòng: "Ma quỷ, anh có thể cứu anh ấy không?"

Trần La Y lên tiếng: "Có thể!"

Vì thế Tiêu Triết vội vàng nói: "Vậy nhanh nhanh cứu anh ấy đi."

Trần La Y hơi im lặng một lúc, sau đó nói tiếp: "Nhưng cái giá đắt để cứu cậu ta sẽ khiến tôi chìm vào ngủ say lâu hơn. Cô có bằng lòng không?"

Khóe môi Tiêu Triết giật giật, rốt cuộc con quỷ này muốn nói cái gì? Chẳng qua chưa đợi cô trả lời, Trần La Y lại mở miệng: "Hơn nữa nếu tôi giúp cậu ta thì có thể xem là đi ngược với trời, sau này một trong hai chúng tôi sẽ có người biến mất."

Tiêu Triết cảm thấy đầu óc mình trống rỗng, cô có hơi không nghe hiểu ý của Trần La Y.

Thế nhưng Trần La Y lại rất nhanh sâu kín thở dài: "Ôi, dù tôi không giúp cậu ta thì kết cục của cả hai chúng tôi đều đã được định sẵn."

Tiêu Triết chớp mắt. Cô thật sự không rõ bây giờ mình nên nói cái gì. Mà Trần La Y rất rõ ràng không cần cô nói gì: "Những ngày tháng tôi ngủ say, tôi yêu cầu cô giúp tôi tìm vài thứ. Cái trong thân thể cậu ta là ấn Bất Động nên không cần tìm nữa, mà mấy thứ khác chia ra là…"

Tiêu Triết ghi nhớ tất cả những vật phẩm Trần La Y nói vào trong lòng, tiếp theo Tiêu Triết cảm thấy một cảm giác mát lạnh truyền đến từ mắt phải, kế đến cô đã thấy Trần La Y xuất hiện trước mặt mình.

Tuy bây giờ ý thức của Mai Trường Ca không rõ ràng lắm nhưng anh vẫn gắng gượng mở to mắt, chứng kiến người đàn ông quỷ dị tự nhiên xuất hiện trước mắt Tiêu Triết. À không, phải nói đấy là một con quỷ đàn ông.

Chỉ là, khi nhìn thấy rõ dáng vẻ của con quỷ nam kia, Mai Trường Ca hoàn toàn ngây dại: "Anh, anh…"

Thế nhưng khi Trần La Y bước ra một bước, thân thể anh ấy đã xuất hiện trước mắt Mai Trường Ca. Ngón tay anh ấy nhẹ nhàng ấn lên môi Mai Trường Ca, sau đó Trần La Y nhẹ cười. Tiếp theo Tiêu Triết nhìn thấy anh ấy vươn một cánh tay khác nhập vào người Mai Trường Ca, sau đó thế mà trực tiếp cầm lấy Bất Động ấn trong thân thể Mai Trường Ca.

Vì thế trong khoảng thời gian ngắn kim quang tỏa rộng, thân thể Trần La Y và Mai Trường Ca thế nhưng đều hoàn toàn bị kim quang bao bọc. Kim quang rực rỡ lóa mắt như vậy khiến Tiêu Triết không thể mở mắt.

Kim quang bắn ra bốn phía ước chừng kéo dài gần nửa tiếng đồng hồ mới chậm rãi tiêu tán.

Khi Tiêu Triết cuối cùng có thể mở to mắt, lại phát hiện nơi tầm mắt cô có thể nhìn tới hoàn toàn không có bóng dáng Trần La Y, mà chỉ có thể nhìn thấy Mai Trường Ca đã ngất xỉu, cả người chật vật.

"Ma quỷ, ma quỷ, Trần La Y, Trần La Y, Trần La Y…" Tiêu Triết không ngừng kêu gọi Trần La Y dưới đáy lòng, nhưng khiến cô sâu sắc thất vọng lại là dù cô có kêu gọi như thế nào vẫn không nghe thấy Trần La Y đáp lại.

Xưa nay vừa nghe thấy giọng Trần La Y gọi cô là Tiểu Triết Triết mang theo vài phần trêu đùa là cô luôn dựng lông, nhưng bây giờ cô vô cùng muốn nghe tên ma quỷ kia dùng giọng điệu thiếu đánh như vậy gọi cô một tiếng Tiêu Triết Triết. Nhưng mà, nhưng mà…

Trái tim đau đớn co rút dữ dội, Tiêu Triết trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng có cảm giác hoang mang.

Ngay lúc này giọng Đại Hắc kịp thời vang lên bên trong mắt phải cô: "Chủ nhân, đừng lo lắng cho vị đại nhân kia. Vốn hiện tại thực lực của vị đại nhân kia chưa khôi phục mà ban nãy tiêu hao khá lớn, bây giờ ngài ấy đang ngủ say bên mắt trái của cô."

Tiêu Triết nghe thấy Đại Hắc nói như vậy rốt cuộc cũng có thể thở phào một hơi. Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.

Chương kế tiếp