[SNARRY] ĐỨA TRẺ ĐẾN TỪ TƯƠNG LAI

CHƯƠNG 20: REGULUS BLACK
Dumbledore đến mang cho Sirius một tin tức kinh người, Regulus Black người được cho là mất tích thật ra đã chết. Kreacher biết chuyện này, sau khi bị Sirius gặng hỏi nó đã nói ra chuyện tráo đổi sợi dây chuyền Slytherin, một trường sinh linh giá, Sirius đã hô to khi biết ý nghĩa của nó.

Kreacher mang bọn họ đến một bờ biển âm u đầy đá ngầm, từ đây có thể thấy một hòn đảo nhỏ ngoài xa.

"Có vẻ như chúng ta phải bơi qua rồi." Dumbledore nói rồi dẫn đầu xuống nước.

Sau khi bước lên đảo, cáu kỉnh cho mình một bùa khô ráo Snape nghiêng đầu nhìn Dumbledore, "Tại sao chúng ta lại đến đây, rõ ràng ta chỉ thần thiêu hủy sợi dây chuyền trong nhà Black."

"Tôi ở đây vì muốn ngược dòng thời gian hiểu hơn về Voldemort, Sirius muốn lấy lại kỉ vật của Regulus, còn thầy, Severus, thầy muốn nghiên cứu loại độc dược trong hang động đó."

"Hợp lý", Snape gật đầu rồi quan sát xung quanh.

Đây là một hòn đảo trơ trụi toàn là đá lởm chởm, cái hang động được giấu trong một vách đá nhô ra rất khó nhìn thấy từ ngoài. Chỉ cần đến gần tất cả mọi người đều cảm thấy hơi thở của pháp thuật hắc ám dày đặc.

"Nơi này muốn đi vào phải cần đến máu tươi", Dumbledore tiến lên kiểm tra rồi kết luận, "Voldemort muốn kẻ thù của mình suy yếu trước khi vào trong."

"Lúc đó chúa tể hắc ám đã lấy máu của Kreacher", con gia tinh cất giọng the thé nói.

"Để tôi" Sirius xung phong.

"Không Sirius, để mình, cậu còn chưa khỏe lại hoàn toàn." Remus ngăn cản.

"Không, Remus đây là trách nhiệm của mình, mình cần làm chuyện này vì Regulus."

"Sirius không cần phải như vậy." Dumbledore lên tiếng.

"Giáo sư Dumbledore, thầy không cần cản em.", Sirius la lên.

"Không Sirius, trò hiểu lầm rồi. Severus, nhờ thầy"

Sirius ngơ ngác nhìn Snape không biết từ đâu lôi ra một con thỏ còn sống bị trói gô. Hắn lấy dao bạc cắt một đường lên chân nó, dòng máu bắn thẳng lên vách đá. Dumbledore nhẹ nhàng ngâm xướng một loại chú ngữ khó hiểu, vách đá trước mặt từ từ sụp xuống để lộ một hang động đen ngòm. Snape ngạo mạn bước ngang qua chỗ Sirius đang trố mắt khinh thị nhìn xuống, "Thấy mình ngu ở đâu chưa?"

Bên trong hang là một cái hồ rộng lớn u tối chỉ có chút ánh sáng mờ mờ phát ra từ hòn đảo nhỏ ở trung tâm. Kreacher kéo từ dưới hồ lên một chiếc thuyền rách nát.

"Cái thuyền này đã bị ếm bùa khiến nó chỉ chở được một người lớn." Dumbledore nói rồi liếc nhìn Kreacher, "Trẻ vị thành niên và gia tinh không tính."

Cụ quyết định để Remus ở lại canh chừng còn cụ, Snape và Sirius đi đến giữa hồ, dưới ánh sáng phát ra từ đầu đũa phép có thể nhìn thấy những cái xác trắng bợt nằm dưới đáy. Kreacher đi qua đi lại ba lượt mang ba người đến hòn đảo. Khi Sirius là người cuối cùng bước chân lên đảo, Snape đã nghiên cứu được một lúc.

Hòn đảo chật chội chỉ vừa đủ chỗ đứng cho ba người, ở giữa nhô cao đặt một cái bồn đá chứa đầy chất lỏng thoạt nhìn trong suốt như nước, là thoạt nhìn nếu nó không tỏa ra ánh sáng xanh bợt lạnh lẽo. Dưới đáy bồn đá nằm yên một sợi dây chuyền màu đen có hình hai chữ S lồng vào nhau.

"Loại độc dược này đúng là tinh diệu, nó không thể cắt, không thể đốt cháy, không thể đổ đi chỉ có thể uống vào. Nó sẽ khiến người uống gặp ảo giác nặng và cảm giác như bị thiêu cháy", Snape mân mê một ít chất lỏng giữa hai đầu ngón tay.

"Tom đã từng là một trong những học sinh xuất sắc nhất của Hogwarts" Dumbledore trầm ngâm.

"Hiển nhiên", Snape nhếch miệng.

Sirius đã thông minh biết im lặng chờ đợi hai người nói chuyện cho xong, anh cũng không muốn mất mặt trước kẻ thù thời còn đi học của mình nữa.

Snape lấy ra một cái chai thủy tinh rỗng đổ đầy chất lỏng trong bồn cất đi rồi lấy ra thêm cả tá chai lọ đủ màu. Hắn thử nghiệm đổ từng loại vào bồn, tốn hơn một giờ mới có thể tiêu trừ hết độc dược bên ngoài làm lộ ra sợi dây chuyền Slytherin, khi nó vừa tiếp xúc với không khí thì mặt hồ bắt đầu gợn sóng như có thứ gì đó thức tỉnh dưới đáy muốn trồi lên.

"Chúng ta phải rời khỏi đây ngay." Dumbledore hô lên.

"Uống vào, chó ngu" Snape ném cho Sirius một cái chai màu cam sẫm, "Độc dược tăng tốc"

Kreacher khua mái chèo như một cơn gió, Dumbledore ngồi trên thuyền cảnh giác nhìn tình hình âm binh dưới hồ, còn Snape và Sirius bám vào hai bên mạn thuyền bơi theo.

Cơ hồ khi gần đến bờ đám âm binh đã đuổi kịp, từng cánh tay trắng hếu vươn lên muốn dìm tất cả xuống nước. Dumbledore ném ra một câu thần chú gọi lửa phạm vi lớn đánh rớt một đám, Remus cũng tiến lại giúp đỡ đánh đuổi đám âm binh.

Chính là khi tất cả trèo lên bờ Sirius lại phát hiện một thân ảnh quen thuộc, anh gào lên, "Regulus", rồi nắm tay một các xác muốn kéo nó lên bờ. Nhưng Sirius đánh giá bản thân quá cao, mười năm trong Azkaban đã bào mòn sức lực của anh, Sirius bị kéo tuột xuống hồ.

"Sirius", Remus thét to, mắt như muốn nứt ra.

Đúng lúc nguy cấp, Snape triệu hồi sợi xích vốn dùng để buộc thuyền về phía Sirius để nó cột vào chân anh. Dumbledore và Remus nhanh như chớp tiến lại ra sức kéo. Cái chân của Sirius bắt đầu lộ ra khỏi mặt nước, Kreacher ở bên cạnh dùng ma pháp của yêu tinh đánh rớt vô số âm binh muốn bám vào. Sirius được kéo ngược lên bờ, tay không hề buông cái xác mà anh nắm được. Mọi người kinh hồn bạt vía chạy ra khỏi hang đến nơi có thể độn thổ ngay lập tức liền trở về.

"Có muốn chết thì chết một mình đi đừng có kéo người khác đi cùng, con chó ngu." Vừa đến chỗ an toàn Snape liền quát lên.

Sirius không nói gì chỉ ôm chặt cái xác trắng bệch đã không còn cử động kể từ khi ra khỏi hang, tuy đã thay đổi quá nhiều nhưng anh vẫn nhận ra đó là Regulus.

Trở về nhà Black, Dumbledore đã dùng sợi dây giả đổi lấy dây chuyền Slytherin thật với Kreacher và tiêu hủy trước mặt nó. Trong khi Kreacher lăn lộn khóc lóc, Sirius bế Regulus lên tầng trên, ở đó có khóa cảng dẫn đến hầm mộ gia tộc Black. Nhẹ nhàng đặt em trai mình vào bộ quan tài đá, Regulus, em yên nghỉ nhé, anh đã mang em về đến nhà rồi.

...

"Chú ấy thật là dũng cảm", Harry thốt lên.

"Đúng vậy", Remus mỉm cười, "Và em ấy lại là một Slytherin, điều đó chứng tỏ Slytherin cũng có dũng khí không thua gì Gryffindor... kể cả Snape cũng vậy."

"Chú Remus, cón có thể hỏi chuyện gì đã xảy ra giữa chú Sirius và giáo sư Snape không?", Harry ngập ngừng hỏi.

"Lúc đó bọn chú còn rất trẻ và ấu trĩ, chúng ta đã phạm phải nhiều sai lầm không thể tha thứ với Snape.", Remus thở dài.

Remus cũng không muốn nói quá nhiều, Harry mím môi tuy rất muốn biết nhưng cũng không hỏi nữa.

Sau khi trở về từ hầm mộ, Sirius nhốt mình trong phòng Regulus cả đêm. Cho đến sáng hôm sau Remus cảm thấy không đúng phá cửa mà vào mới thấy Sirius đang hôn mê ở trên sàn, cả người lạnh lẽo như băng nhưng trán lại nóng cháy như lửa, Remus ngay lập tức đưa Sirius đến St Mungo. Sức khỏe Sirius vốn đã không tốt, cú sốc này gần như đánh gục anh.

Sirius phải tĩnh dưỡng lâu dài trong St Mungo. Remus thì bận rộn chăm sóc Sirius. Harry bị bỏ lại một mình trong căn nhà trống. Ngoài ra còn có Kreacher nhưng Harry cũng không thể nói chuyện, tâm sự với một con gia tinh có chút vấn đề về thần kinh này được. Nó chợt nhớ tới lời đề nghị của Hermione trên xe lửa ngày đó. Sau khi viết thư cho Hermione và nhận được sự cho phép của Sirius và Remus, Harry chuẩn bị trải qua những ngày còn lại của kì nghỉ hè ở nhà họ hàng của Hermione.

Thận: Sắp tới sẽ có mộtnhân vật mới xuất hiện, tôi thêm vào để cho Harry thêm một người hướng dẫn vàthấu hiểu hơn về nghề tình báo. Hồi còn đi học tôi chuyên toán nên rất hay bị đểý đến tính hợp lý của vấn đề. Không thể có chuyện một đứa bình thường đùng mộtphát biết cư xử, lễ nghi hoàn mỹ như quý tộc được. Phải có người dạy, phải trảiqua một quá trình huấn luyện. Nhân vật này sẽ không ảnh hưởng tới mạch truyệnchính, tôi viết ra vì tính logic và vì tình yêu của tôi với Resident Evil Village.Chỉ khoảng 1-2 chương thôi, bạn nào không thích có thể lướt, không cần buông lờicay đắng.
Chương kế tiếp