[SNARRY] ĐỨA TRẺ ĐẾN TỪ TƯƠNG LAI

CHƯƠNG 8: CẤM TÚC.
Bàn ăn Gryffindor tối nay náo nhiệt hơn thường lệ, đám sư tử nhỏ mắt tròn mắt dẹt nhìn đứa nhỏ bên cạnh Harry.

- Thật bất ngờ x 2 – Đôi song sinh Fred và George cùng reo lên.

- Nhìn xem đôi mắt này. – Fred nói

- Đôi môi chúm chím – George chêm vào

- Đây không thể nào là con của lão dơi già bóng nhờn đó được. – Cả hai cùng đồng thanh nói. – Bé con đáng yêu có muốn một chiếc kẹo chảy máu mũi không nào.

- Fred, George thôi đi – Hermione ngăn cản đôi song sinh – 2 anh làm bé con phân tâm không thể ăn này.

- Đúng đấy. – Harry gật đầu đồng tình, trên tay nó là một bát cháo thịt băm nhuyễn – Jerry, ăn tiếp đi nào. Đừng để ý đến bọn họ.

Bé Jerry vừa nhìn đôi song sinh tấu hài vừa cười khiến mấy miếng cháo trong miệng văng hết cả lên áo Harry, nhưng nó cũng không giận mà vẫn mỉm cười lấy khăn tay lau miệng cho bé rồi tiếp tục đút cháo.

Ở trên bàn giáo sư, Dumbledore nhét thêm một miếng bánh mật ngọt ngấy vào miệng mỉm cười.

- Harry thật là đảm đang phải không, Severus?

- Đứa trẻ nào cũng thân cận nhất với mẹ của mình. – giáo sư McGonagall ở bên cạnh lên tiếng. "Cậu không thể tách một đứa bé ra khỏi mẹ nó quá lâu được." McGonagall ám chỉ tiếng hét bí ẩn của người nào đó sáng nay.

- Các người nên tập trung cho bữa ăn của mình thì hơn. – Ánh mắt chết chóc của Snape liếc qua.

Snape kết thúc nhanh bữa ăn của mình rồi bước xuống thẳng tiến đến dãy bàn của Gryffindor. Lúc này, Harry đã đút xong bát cháo cho Jerry, nó lau sạch tay của bé con rồi hôn lên đó một cái.

- Jerry ngoan, em có muốn ăn thêm một cái pudding tráng miệng không? – Harry cười hỏi.

- Potter – Snape đứng phía sau Harry đột nhiên lên tiếng khiến nó giật bắn mình. Hài lòng thưởng thức vẻ mặt sợ hãi của cứu thế chủ Snape mới bắt đầu mở miệng. "Ta giả thiết ngài Potter đây không muốn đầu độc đứa con đáng thương của ta bằng những thứ rác rưởi nhiều đường thế này đâu nhỉ?"

- Chỉ là một cái Pudding xoài để tráng miệng thưa giáo sư. – Harry đáp trôi chảy một cách kì tích.

- Và ngài đây cho rằng hệ tiêu hóa non nớt của một đứa nhỏ chưa đến 2 tuổi có thể xử lý được thứ đó à. – Snape cúi đầu về phía Harry nói.

- A? Như vậy là không ăn được rồi. - Harry nhíu mi nghiêng đầu suy nghĩ.

Thừa dịp Harry còn đang ngơ ngẩn, Snape nhanh tay bế Jerry lên rồi đi ra ngoài. Harry nhảy dựng lên từ bàn ăn rồi chạy theo.

- Giáo sư Snape. – chạy thật nhanh lên phía trước Snape dang tay chặn hắn lại.

- Chuyện gì, Potter. – Snape âm u hỏi.

- Em... - Harry nuốt nước miếng một cái, sau khi kích động qua đi bắt đầu cảm thấy sợ.

- Gryffindor trừ 10 điểm, chặn đường giáo sư. – Snape hừ một tiếng rồi chuẩn bị vòng qua Harry bước đi.

- Khoan... khoan đã. – Harry níu lấy áo chùng của Snape, cho dù bị trừng cũng không bỏ ra. "Em muốn được chăm sóc Jerry, em muốn được gặp Jerry, thầy không thể tách bé khỏi em được."

- Nó là con ta. Tự ta có thể chăm sóc cho nó. – Snape nghiến răng nói.

- Nhưng Jerry cũng là co... - Harry hét lên.

- Không được nói cái từ đó. – Snape quát cố gắng kéo áo chùng của mình ra khỏi tay Harry nhưng không thể. Hắn ngẩng đầu tính mắng chửi nhưng tất cả từ ngữ đều kẹt trong cổ họng khi nhìn thấy ánh mắt xanh biếc quật cường đong đầy nước mắt của Harry. Sau vài giây dài tưởng chừng như cả một thế kỉ Snape đứng thẳng dậy, ánh mắt trống rỗng thỏa hiệp nói. "Cấm túc, Potter, 7h tối nay ở hầm."

Harry sửng sốt giật mình, thừa lúc này Snape giật mạnh áo choàng ra khỏi tay Harry làm nó loạng choạng rồi đi mất.

Trở về hầm, việc đầu tiên Snape làm chính là kiểm tra từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài thằng con nhà mình xem có vết thương nào không. Chính là thằng nhỏ ngồi trên đùi hắn không yên, nhấp nhổm lên xuống. Bàn tay bé xíu vỗ bồm bộp lên ngực Snape, "Daddy thật xấu... baba... Jerry muốn baba"

Snape thật bất đắc dĩ, nghiến răng nói với cục thịt nhỏ đang cáu kỉnh, "Được rồi, thằng ba của con chốc nữa sẽ tới."

"Thật không?" Jerry tròn mắt hỏi. Snape miễn cưỡng gật đầu, lúc này thằng nhỏ mới vừa lòng, vòng tay ôm lấy cổ Snape rồi hôn chụt một cái lên má của hắn. Snape có chút cứng ngắc đỡ lấy tấm lưng bé con, cảm nhận được sự ấm nóng trên mặt, một góc nào đó trong lòng Snape cũng mềm mại hẳn đi. Hơn 30 năm cuộc đời, từ lúc hắn có thể nhận biết đến giờ chưa từng có người nào ôm hôn hắn như vậy, kể cả ...Lily. Snape thừa nhận hắn thực sự nhớ đứa nhỏ này, ngay từ lúc đuổi Potter ra khỏi cửa hắn đã bắt đầu hối hận. Đây là con của hắn, hắn có một gia đình, điều này Snape chưa bao giờ dám mơ tưởng tới. Đây là tương lai sao? Như vậy hắn có thể lớn gan giả thiết chúa tể hắc ám sẽ thất bại, và hắn sẽ có một gia đình của riêng mình, một đứa con ngoan ngoãn, dễ thương và bạn đời thì... Cái phần bạn đời này không được như ý cho lắm, bỏ qua đi. Cứ nghĩ đến mình tương lai sẽ cùng một Potter ở chung một chỗ khiến hắn nổi cả da gà. Nhưng mà... Snape nhìn Jerry trong lồng ngực, nếu như vì đứa nhỏ thì hắn vẫn có thể nhẫn nhịn được. Merlin trên cao, cách đây vài ngày mà có người nói với hắn rằng sau này hắn sẽ ở cùng với một Potter còn có con nữa thì Snape sẽ không do dự cho kẻ đó một cái Avada.

Cộc cộc cộc...

Snape nhíu mày ra mở cửa thì thấy Harry đang thở hổn hển, hắn nhướng mày một cái mới có 6:30. "Em tới nhận cấm túc, thưa giáo sư Snape." Harry nói rồi bước vào hầm. Jerry nhìn thấy Harry thì vui vẻ cười toe toét nhào qua. Harry cũng đón được bé con vào lòng cọ cọ đôi má đầy thịt của bé.

"Potter, cấm túc của mi ở bên kia." Snape chỉ vào góc phòng "Vắt hết dịch nhầy từ vòi con sên. Ngay lập tức."

Harry ngỡ ngàng ngẩng đầu lên nhìn "thực sự phải cấm túc sao ạ?". Snape tức đến bật cười "Vậy ra cậu bé vàng đây nghĩ ta gọi cậu đến đây làm gì?"

"Không... ý em là em làm ngay đây." Harry nhanh chóng nói trước khi Snape kịp nổi bão. Nó thả Jerry xuống rồi đi đến góc phòng có một cái thùng lớn đựng đầy con sên nhầy nhụa. Harry chán nản ngồi xuống chịu đựng buồn nôn đem từng con sên vắt sạch. Thời gian tích tắc trôi qua, nó vừa làm vừa nhìn Jerry ngồi chơi bên cạnh lò sưởi. Được một chốc, Jerry bỗng nhiên có biểu tình kì quái rồi bé con đứng lên nắm lấy áo choàng của ông cha lớn của mình giật giật, "Daddy, poo poo". Harry thấy Snape ngẩng đầu lên khỏi đống da dê đầy mấy chữ đỏ T và P, hắn bế Jerry lên đi đến một cái bàn khác rồi cởi quần bé ra. Một mùi hương không được thơm tho cho lắm bay khắp phòng. Lúc này Harry há hốc mồm khi nhìn Snape mặt không đổi sắc tháo cái tã chứa đầy sản phẩm đại tiện của Jerry ra, lấy khăn ướt lau mông cho thằng nhỏ rồi trúc trắc quấn lại một cái tã khác. "Ki Ki" Snape hô một tiếng.

Ba.

Một con gia tinh xuất hiện mang cái tã bẩn đi mất. Khi Snape bế Jerry trở lại lên thảm rồi đi vào phòng trong rửa tay, Harry mới thu hồi đường nhìn. Thoạt nhìn... lão ta cũng không khốn nạn cho lắm. Harry nhìn vào đống sên trước mặt, nhất thời cảm thấy nó không còn ghê tởm như lúc đầu nữa. Nó tự động viên bản thân, việc mà Snape làm được thì nó cũng làm được. Sau đó tập trung vùi đầu xử lý đám sên trong thùng.

Tới khoảng 9h thì Harry cũng đã làm xong, Snape đến nghiệm thu thấy cũng tương đối đạt tiêu chuẩn thì bắt đầu đuổi người, "Mi có thể cút, Potter."

"Thưa thầy, em có thể ở lại với Jerry một chút nữa không? Em cam đoan sẽ về trước giờ cấm." Harry vội nói.

Snape nhìn Harry một lúc cũng không nói gì mà quay về bàn ngồi phê chữa bài tập. Harry có chút ngỡ ngàng, đây... đây là cho phép rồi? Nó hí ha hí hửng chạy ra chỗ Jerry đang ngồi, ôm bé con vào lòng. Đêm đã khuya Jerry cũng có chút buồn ngủ rồi, bé ngáp một cái chui vào lòng ba nhỏ của mình. Harry điều chỉnh lại tư thế để Jerry nằm thoải mái hơn, đong đưa nhẹ tay nhìn thằng bé chìm vào giấc ngủ, nó mê mẩn nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Jerry mà không để ý có một người khác trong phòng cũng đang nhìn chằm chằm vào nó. Snape có ảo giác từ trên người Harry tỏa ra ánh hào quang hiền từ của người mẹ, lúc này nhìn Harry không hề giống với thằng cha vô liêm sỉ của nó, lúc trước có phải Lily cũng đã từng ôm Potter rồi lộ ra vẻ mặt này không? Chính là bởi vì mày, Snape ôm tay trái của mình nhắm mắt lại che đi nỗi thống khổ sắp trào ra. Tội nghiệt của hắn...



Chương kế tiếp