Thầm Thương Trúc Mã Cách Vách

Chương 7: Mất khống chế
Thứ sáu, trường học không có tiết tự học buổi tối, Lâm Yểu Yểu mới vừa tắm rửa xong đã bị Ngụy Như phái đi đưa nửa quả dưa hấu cho nhà Tạ Tri Phồn.

Người mở cửa là Quách Nhã, vẫn là dáng vẻ thấu hiểu lòng người, tươi cười như cũ.

Tạ Tri Phồn còn đang tắm rửa, Quách Nhã liền bảo cô đến phòng anh chờ.

Lâm Yểu Yểu mang theo bài tập, nhưng vừa đến thứ sáu liền có chút lười biếng, đem bài tập đặt lên bàn sau đó nằm lên giường Tạ Tri Phồn.

Cô trở mình, mặt vùi vào gối đầu, ngửi được hương vị quen thuộc trên người Tạ Tri Phồn.

Cô bỗng nhiên nhớ tới địa chỉ web chiều nay Chương Giai Tĩnh chia sẻ cho cô, nói là để làm phong phú nội dung mộng xuân sau này của cô.

Lúc ấy cô không để ý, hiện tại lại có chút hứng thú.

Cô mở ra khung chat cùng Chương Giai Tĩnh, câu chat cuối cùng là nhiệt liệt đề cử diễn viên mà cô ấy thích nhất cho Lâm Yểu Yểu.

Coppy, paste, tìm tòi.

Poster hoa hoè loè loẹt, Lâm Yểu Yểu chọn một cái thoạt nhìn không quá lộ liễu.

Cô chống khuỷu tay ở trên giường nâng cao nửa người trên, đặt điện thoại di động ở trước mặt, tập trung tinh thần nhìn chằm chằm màn hình.

Tuy rằng ngày thường ngẫu nhiên cô cũng cùng Chương Giai Tĩnh nói mấy chuyện không lành mạnh, nhưng cô thật đúng là chưa từng xem mấy bộ phim như vậy bao giờ, đây là lần đầu tiên, không khỏi có chút căng thẳng.

Cô ngồi dậy, ngồi xếp bằng, ngừng hô hấp.

Cốt truyện bắt đầu, nam nữ chính đi đường gặp mộ cơm bão bất thình lình làm cho ướt sũng, khi về đến nhà, áo sơmi của nữ chính đã trở nên nửa trong suốt, mơ hồ có thể nhìn đến nội y cùng làn da bên trong, nam chính nhấc tay cầm quần áo cởi xuống.

Kỳ thật trong phim này, dáng người của nam chính cũng có thể coi như không tồi nhưng có điều Lâm Yểu Yểu đã gặp qua người tốt hơn nên chẳng thể lọt vào mắt cô.

Hai người rất nhanh đã diễn đến cảnh chính, Lâm Yểu Yểu nín thở ngưng thần nhìn màn hình, nam nữ chính hôn đến điên cuồng, chẳng được bao lâu hai người liền cởi sạch sẽ. Nữ chính bắt đầu phát ra những tiếng rên rỉ không chút nào che giấu, cô nghe đến mặt đỏ tai hồng, nhanh chóng vặn nhỏ âm lượng.

Như thấu hiểu lòng người, nơi tư mật xấu hổ được che mờ, cô nhìn hai người nhiệt tình vuốt ve lẫn nhau, mắt thấy sắp phải tiến hành vận động pít-tông.

Cô bỗng nhiên cảm giác chỗ sườn cổ truyền đến hô hấp ấm áp.

“Đang xem cái gì vậy?”

Có lẽ là do chột dạ, Lâm Yểu Yểu sợ tới mức run lên một chút, quay đầu lại đối diện với đôi mắt cười như không cười của Tạ Tri Phồn.

Anh mới vừa tắm rửa xong, trên người có hương sữa tắm nồng đậm, tóc còn có chút ướt át.

“Không…… Không có.”

Chưa kịp tắt di động, tiếng nữ chính rên rỉ càng lúc càng lớn.

Tạ Tri Phồn cười một cái, ngồi vào mép giường, một phen ôm eo cô, Lâm Yểu Yểu theo bản năng khóa ngồi trên người anh.

Bây giờ trong đầu Lâm Yểu Yểu đều là nỗi xấu hổ xem phim cấm bị phát hiện.

Tạ Tri Phồn tắt di động trong tay cô đi, trong phòng tức khắc an tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng hít thở lẫn nhau.

Tạ Tri Phồn dựa cô rất gần, bàn tay xoa mặt cô.

Lâm Yểu Yểu lấy lại chút tinh thần, giải thích giấu đầu lòi đuôi nói: “Em, em chỉ là muốn học tập quan sát một chút……”

“Yểu Yểu muốn học cái gì? Anh dạy cho em.” Một tay anh nắm lấy sau cổ cô, “Không cần xem người đàn ông khác.”

Lâm Yểu Yểu ngơ ngác nhìn Tạ Tri Phồn, trong nháy mắt, cảnh tượng giờ phút này tựa như hòa làm một cùng cảnh tượng trong giấc mơ của cô.

Lâm Yểu Yểu lấy hết can đảm ôm anh, thanh âm ngọt đến phát ngấy: “Anh trai, muốn học, dạy cho em đi.”

Tạ Tri Phồn lặng im nhìn cô vài giây, sau đó chế trụ sau cổ cô, hôn lên.

Đây là lần đầu tiên anh hôn cô khi cô tỉnh táo, một khắc cảm giác được cô trúc trắc đáp lại kia, anh gần như kiệt lực nhịn xuống sự hưng phấn run rẩy của mình, ôm chặt cô, càng hôn càng sâu.

Lâm Yểu Yểu cảm giác được đầu lưỡi của anh tiến quân thần tốc chui vào khoang miệng cô, sau đó tìm được đầu lưỡi cô, ở bên trên nghiền áp, lại câu lấy nó cùng nhau quấn quanh.

Lâm Yểu Yểu cảm giác nơi cổ bị anh nắm lấy nóng lên, đôi tay bất lực bắt lấy áo thun anh, thẳng đến Tạ Tri Phồn hơi hơi buông cô ra, cười cọ cọ mũi cô.

“Hô hấp.”

Lúc này Lâm Yểu Yểu mới như tỉnh mộng, tìm về hô hấp của mình, đồng thời cô cũng cảm giác được nơi mình ngồi có cái gì đó trở nên cứng rắn, chống đỡ phía dưới cô.

Cô cảm giác trong thân thể có dòng nước cuồn cuộn không ngừng chảy ra, có chút khó nhịn vặn vẹo thân thể.

Anh chỉ mặc một cái áo thun xám cùng quần đùi, nơi đó nhô lên thực rõ ràng, Lâm Yểu Yểu ở trên người anh giật giật, bộ vị tư mật vừa vặn cọ qua bộ phận cứng rắn của anh.

Hai người đều không hẹn mà cùng thở dốc một tiếng.

Lâm Yểu Yểu đã biết như vậy là thoải mái, đỡ lấy bờ vai của anh bắt đầu cọ xát trước sau.

Cách quần cô cũng cảm giác được chỗ kia của anh thật nóng, cứng quá, hơn nữa tựa hồ còn đang dần dần biến lớn.

Cô có chút thẹn thùng, mặt chôn ở cổ anh không dám nhìn anh. Tạ Tri Phồn hơi hơi ngửa đầu, một bàn tay ôm lấy eo cô đem cô ấn vào trong lòng ngực, như là cổ vũ.

Lần đầu tiên cô cảm nhận được cảm giác kỳ diệu lại thoải mái như vậy, khoái cảm do âm đế cọ xát rất nhanh bào mòn cô, cuối cùng không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ kiều mị.

Dư vị cao trào còn chưa tan đi, toàn thân cô giống như thoát lực dựa vào trên người anh, bỗng nhiên há mồm nhẹ nhàng cắn lên xương quai xanh anh.

Anh cười nhẹ: “Em là cún sao?”

Vì thế cô lại duỗi thân ra đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm liếm chỗ dấu răng nhàn nhạt. kia

Cô thoải mái, nhưng cô cảm giác chỗ dưới thân kia vẫn cứng rắn chống đỡ cô như cũ.

Cô đánh bạo kéo quần anh xuống, nhớ lại những gì nữ chính trong phim cấm làm với nam chính.

Cô cầm chung với quần lót cùng nhau kéo xuống, đồ vật kia phảng phất như gấp không chờ nổi mà bắn ra, cô cúi đầu, bởi vì kích cỡ kinh ngạc này mà mở to hai mắt nhìn.

Tuy rằng nam diễn viên trong kia đã được che mờ nhưng mơ hồ cũng có thể cảm giác được của anh so với nam chính to hơn không ít.

Hơi thở của anh trở nên trầm thấp nhưng vẫn nói: “Nếu sợ hãi thì nói, có thể không……”

Anh nói chưa nói xong, bởi vì giây tiếp theo, tay Lâm Yểu Yểu đã nắm lấy cây gậy thô to kia.

Cảm giác cô nắm lấy hoàn toàn khác so với tự mình chạm vào, tay cô vừa nhỏ lại mềm mại, trong nháy mắt Tạ Tri Phồn cảm giác như mình thật sự tiến vào bên trong cô.

Lâm Yểu Yểu nhớ lại động tác vừa rồi của nữ chính trong phim cấm, bắt đầu trúc trắc vuốt ve trên dưới.

Tạ Tri Phồn phát ra một tiếng thở dốc ức chế từ trong cổ họng, bàn tay nắm eo cô căng chặt, kiềm chế đến phát trắng.

“Là như thế này sao? Anh trai.”

Nụ hôn của Tạ Tri Phồn dừng trên cổ cô: “Đúng rồi, Yểu Yểu làm rất tốt.”

Lâm Yểu Yểu được cổ vũ, càng thêm ra sức loát động, Tạ Tri Phồn lại lần nữa hôn lấy môi cô. Khi Lâm Yểu Yểu thử chủ động vươn đầu lưỡi ra, cô cảm giác vật trong tay kia giống như lại trướng lớn hơn vài phần……

Cuối cùng khi phóng thích, lượng lớn chất lỏng trắng đục bắn tới trên đùi cô, có chút nóng, có chút dính.

Cô có chút ngơ ngác nhìn chằm chằm chất lỏng trên đùi.

“Thực xin lỗi.” Tạ Tri Phồn chống trán cô, xin lỗi vì hành vi mất khống chế của mình.

Lâm Yểu Yểu bỗng nhiên vươn ngón trỏ dích một ít, sau đó đưa tới bên miệng liếm một chút, ánh mắt nhìn về phía Tạ Tri Phồn lại thuần lương vô hại.

Tạ Tri Phồn cảm giác máu nóng toàn thân lại dồn xuống xưới, Lâm Yểu Yểu liếm một ngụm, cau mày thè lưỡi: “Hương vị thật kỳ quái.”

Tạ Tri Phồn bị biểu tình của cô trêu chọc, đầu dựa vào bả vai cô khẽ bật cười.
Chương kế tiếp