Thập Niên 60 Gả Cho Đầu Bếp

Chương 82: Phân nhà chia tiền
Lời nói của Tiền Cúc Hoa làm cho em dâu và mẹ chồng cô ta khiếp sợ, nhưng cách nào? Bằng cách nào? Đã gả cho nhà người ta thành người một nhà rồi, còn có cách nào tách ra sao?

Vậy không phải là cái giày rách sao? Chính là mấy người bị cạo đầu rồi bị treo lên trên phố sao?

Điền Hữu Phúc: “Cái mà mấy người nói không giống cái này, cách này gọi là ly hôn. Có nghĩa là sau này hai người sẽ không là vợ chồng nữa, dù có kết hôn hay không cũng không còn quan hệ nữa.”

Không có quan hệ nữa?

Điền Đại Trụ trên trán nổi lên hình sao Kim, làm sao có thể như thế được! Bọn họ là hai vợ chồng, hai vợ chồng làm sao có thể không có quan hệ? Còn có ba đứa con gái nữa mà!

Tiền Cúc Hoa: “Đúng vậy, ý tôi chính là ly hôn. Tôi muốn cùng Điền Đại Trụ ly hôn.”

Điền Đại Trụ sững sờ, anh ta muốn đi lên phía trước kéo Tiền Cúc Hoa: “Anh không đồng ý! Anh không đồng ý ly hôn đâu!”

Làm sao có thể ly hôn chứ? Anh ta không dễ dàng gì mới cưới được vợ, vì cưới vợ, anh ta phải xây nhà phân gia, hai người đã sống chung mười năm rồi, cũng cùng nhau làm ruộng, anh ta làm sao có thể ly hôn chứ!

Điền Đại Trụ vụng về nói với Tiền Cúc Hoa: “Cúc Hoa à, em đừng náo loạn nữa, cái gì ly hôn không ly hôn, chỉ có người thành phố mới làm loại khoa trương này, hơn nữa chúng ta còn có ba đứa con cơ mà…”

Mặt Tiền Cúc đầy châm chọc: “Anh còn mặt mũi nói đến bọn nhỏ sao? Điền Đại Trụ, đời này tôi hối hận nhất chính là gả cho anh.”

Năm đó cuộc sống cực khổ, cô ta mang một túi bột ngô gả vào nhà, hai người cố gắng sống hòa hợp với nhau, kết quả sau mười mấy năm mới hiểu rõ, chồng mình lại là người hèn nhát không thể đảm đương việc gì!

Hổ dữ không ăn thịt con, thế nhưng người này lại muốn đưa con gái đi?

Thấy Điền Đại Trụ còn muốn dây dưa, Tiền Cúc Hoa tung ra đòn trí mạng.

“Tôi không thể sinh được nữa.”

“Điền Đại Trụ, không quan tâm là con trai hay con gái nữa, sau này tôi cũng chỉ có ba đứa con gái này thôi. Nếu như anh muốn một người con trai, thì vừa kịp lúc, chúng ta chia tay ở đây, anh cũng có thể tìm có mình một người vợ có thể sinh con trai.”

Không thể không nói, làm vợ chồng mười mấy năm, Tiền Cúc Hoa hiểu rất rõ Điền Đại Trụ.

Quả nhiên là như vậy, sau khi Điền Đại Trụ nghe được lời này, cả người như bị sét đánh, ngồi liệt xuống trên nền tuyết.

Tiền Cúc Hoa nói rất rõ ràng: “Tôi muốn ba đứa con gái của tôi, nếu anh đã không cần chúng, vậy vì sao anh lại không đồng ý ly hôn?”

Mẹ Điền Đại Trụ còn muốn nói gì đó, bị Điền Hữu Phúc trừng một ánh mắt liền phải từ bỏ ý định.

Đây là việc của hai vợ chồng, thật ra nếu không có sự can thiệp của bà ta, vợ chồng Điền Đại Trụ chưa chắc sẽ đi đến bước đường như hiện tại.

Điền Đại Trụ sau khi hoảng hốt một lúc lâu, mới trả lời: “Tôi đồng ý.”

Sau khi phản ứng, anh ta mới nhận ra đó là âm thanh phát ra từ miệng bản thân.

Khi Điền Đại Trụ nói đồng ý, Tiền Cúc Hoa không biết nên khóc hay nên cười, rất lâu sau đó mới có thể trở lại bình thường.

Điền Hữu Phúc cũng thở dài, đưa ra quyết định: “Được rồi, đợi đến năm sau sẽ để cho hai người ly hôn phân nhà.”

Nói đến phân nhà, mẹ Điền Đại Trụ cảm thấy bản thân mình có quyền lên tiếng.

“Phân nhà cái gì? Cô ta chỉ là một cái giày rách, đuổi ra khỏi nhà là được rồi! Còn định chia nhà làm gì?”

Điền Hữu Phúc hút một điếu thuốc: “Gọi bà là đội trưởng có được không? Ông trời thứ nhất còn bà đứng thứ hai được không?”

Điền Hữu Phúc đã chán ghét sự phiền phức của mẹ Điền Đại Trụ. Bà ta không muốn cho trai mình được yên ổn, nhúng tay xáo trộn, làm gia đình người ta chia thành hai nửa, bà ta vẫn không hề biết xấu hổ.

Thật ra Tiền Cúc Hoa cũng muốn kết thúc việc này thật nhanh chóng, cô ta biết thauwf dịp Điền Hữu Phúc ở đây có thể xé điểm mấu chốt ra, nếu không lần sau các trưởng bối tới, cô ta chưa chắc có thể đạt được mục đích của mình.

“Tôi không cần nhà.”

Lời này vừa nói ra, Điền Đại Trụ đang ngồi trên mặt đất thở dài nhẹ nhõm.

Hình ảnh ấy dừng lại trong mắt Vương Anh, khiến cô khinh thường anh ta.

“Tôi không cần nhà, nhưng tôi muốn tiền.”

Tiền Cúc Hoa hiểu rõ, bốn mẹ con bọn họ, nơi ở có thể tìm được chỗ dù có chút chắp vá, người trong đại đội sẽ không để bọn họ chết rét. Cùng lắm thì giống như trước đây bị đuổi đi, cũng có thể tìm cái nhà cũ dột nát nào đó để ở tạm.

Nhưng sức khỏe của tiểu nha đầu lại không thể chịu được.

“Một nửa căn nhà này đổi ra tiền cho tôi, tôi chỉ cần tiền.”

Mẹ Điền Đại Trụ gấp gáp: “Tiểu tiện nhân này, cô không biết xấu hổ sao? Nhà này thì có quan hệ gì với cô chứ! Cô vừa mở miệng đã đòi một nửa, cô muốn lên mặt với chúng tôi sao?”

Tiền Cúc Hoa: “Đúng vậy, tuy lúc xây ngôi nhà này tôi không có làm gì, nhưng khi con trai bà cưới tôi về, đã thiếu nợ trăm đồng ở bên ngoài! Chính là thiếu tiền xây nhà! Tôi đã giúp đỡ nhiều năm mới có thể trả hết được, tại sao tôi lại không thể muốn một nửa?”

Điền Hữu Phúc cản mẹ Điền Đại Trụ lại: “Có thể.”

Yêu cầu của Tiền Cúc Hoa không quá mức, Điền Đại Trụ xây nhà như thế nào, Điền Hữu Phúc cũng biết rõ, năm đó Điền Đại Trụ cũng mượn tiền của ông mà, sau đó Tiền Cúc Hoa đã tới trả lại. Đưa cho Tiền Cúc Hoa một nửa cũng không quá đáng.

Vợ Điền Nhị Trụ xoay tròng mắt một chút: “Phải nói điều này trước, cô không thể mang cả ba đứa con gái đi, cô phải để đại nha đầu ở lại, cũng không cần cung cấp phí sinh hoạt cho nhau.”

Tiền Cúc Hoa không ngờ người em dâu này vẫn chưa từ bỏ ý định, một hai đòi giữ lại đại nha đầu có thể làm việc nhà.

“Vấn đề này cô không cần nghĩ, ba đứa con gái của tôi đều sẽ đi cùng tôi.”

Tiền Cúc Hoa gấp gáp, cô ta sao dám để con gái lớn ở lại với đám người này.

Vợ Điền Nhị Trụ muốn nói gì đó, Vương Anh đã nói: “Chị Cúc Hoa trước sinh sinh, thiếu chút nữa đã bị con trai cô đẩy gây ra ảnh hưởng xấu rồi, ở điểm này tôi có thể đứng ra làm chứng.”

Vợ Điền Nhị Trụ lập tức không nói nữa, Vương Anh đây là đang cảnh cáo cô ta, ba cô con gái của Tiền Cúc Hoa đều phải được đi theo mẹ, nếu muốn giữ lại một đứa, thì Vương Anh sẽ bảo Tiền Cúc Hoa làm lớn việc lúc trước.

Mẹ Điền Đại Trụ bất chấp tất cả: “Được thôi, ba đứa chúng nó cứ để cô mang đi, nhưng đã nói trước rồi, cô mang đi thì cô nuôi, chúng tôi không quan tâm nữa! Sau này chúng tôi cũng sẽ không trông chờ gì vào ba đứa này sẽ chăm sóc chúng tôi khi về già.”

Tiền Cúc Hoa tính tình thẳng thắn: “Không nuôi thì không nuôi!”

Thật ra Vương Anh đã suy nghĩ kỹ hơn, nói với Điền Hữu Phúc: “Vậy thì đợi đến khi họ ly hôn, đại đội viết tờ giấy chứng minh, viết rõ ràng, sau này đoạn tuyệt quan hệ, bảo Đại Trụ ấn dấu tay.”

Điền Hữu Phúc lắp bắp kinh hãi, hiện tại sử dụng giấy đoạn tuyệt quan hệ, chủ yếu là dùng để cắt đứt với những phần tử xấu. Ở nông thôn đa số đều viết thư phân gia, nên viết đoạn tuyệt thư lúc này có chút tàn nhẫn.

Tiền Cúc Hoa cũng cảm thấy rất kinh ngạc, nhưng chỉ trong giây lát, cô ta nhanh chóng cảm thấy Vương Anh nói rất đúng.

“Viết!”

Cô ta từ trước đến nay luôn có chút kiêu ngạo, cô ta cũng không muốn cùng người nhà này liên quan đến nhau nữa!

Cứ như vậy, việc phân gia cũng đã được quyết định rõ ràng.

Điền Hữu Phúc chỉ vào thức ăn trong bếp: “Chỗ lương thực này thực này đều đưa cho Tiền Cúc Hoa đi, còn những dụng cụ trong nhà thì đợi sang năm nói sau.”

Tiền Cúc Hoa biết có thể chia như vậy cũng coi như là có kết quả tốt rồi, cô ta nói với Điền Đại Trụ: “Trong thời gian này anh ở tạm nhà em trai đi, chờ năm sau khi chúng ta phân gia, tôi sẽ dẫn con gái dọn ra ngoài.”

Cô ta vẫn còn đang ở cữ, chờ năm sau khi tuyết tan thì cô ta sẽ dẫn con gái đi, không bao giờ trở về nữa.

Mẹ Điền Đại Trụ dường như lại muốn nói gì nữa, nhưng Điền Hữu Phúc lại không muốn nghe, ông cảm thấy bà ta thật không biết tốt xấu…

Hơn nữa chuyện phân gia này rõ ràng là Tiền Cúc Hoa thiệt thòi, người ta còn chưa đòi tiền nuôi dưỡng ba người con gái thì thôi. Nếu cô ta thật sự muốn, thì điểm công của Điền Đại Trụ cũng sẽ phải chia một nửa cho người ta.

Vợ Điền Nhị Trụ biết nhà mình đã được hưởng lợi, liền kéo tay mẹ chồng.

Đại Trụ phải đưa tiền cho Cúc Hoa, ít nhất cũng phải hai trăm đồng, mà hai trăm đồng này, chắc chắn Đại Trụ không có. Đến lúc đó sẽ nhờ đến nhà mình, vợ Điền Nhị Trụ cũng không hề vui vẻ với điều này.

Nhưng nếu có được căn nhà kia, thì bỏ ra hai trăm cũng rất đáng giá.

Vợ Điền Nhị Trụ cảm thấy như vậy rất tốt, trở về sẽ nói chuyện này với chồng cô ta, lấy một trăm đồng nhà mình, lại bảo Đại Trụ đi xin nợ tiền công của đại đội là đủ tiền để đưa cho Cúc Hoa. Chờ khi Tiền Cúc Hoa rời đi, cái nhà đó còn không phải sẽ vào trong tay nhà cô ta sao?

Huống chi bọn họ sẽ có thêm một người lao động rất tốt là Đại Trụ!

Cũng không cần phải gửi tiền nuôi mấy đứa nhỏ, cho mượn một trăm đồng, không đến hai năm sẽ kiếm được về rồi!

Bàn tính trong đầu vợ Điền Nhị Trụ leng keng vang lên, Điền Đại Trụ lau mặt một chút, anh ta thu dọn chút đồ vật đi theo mẹ đến nhà em trai ở, trước khi đi, hai đứa con gái đều không thèm như anh ta một cái nào.

Trong lòng Điền Đại Trụ chua xót, nhưng anh ta cảm thấy bản thân có nỗi khổ.

Mẹ Điền Đại Trụ lải nhải mắng Tiền Cúc Hoa suốt cả đường đi, chờ đến nhà, Điền Đại Trụ bị em trai sắp xếp ở phòng bếp.

“Trong nhà không được rộng lắm, anh ở tạm đây một thời gian đi.”

Điền Đại Trụ không nói gì, đột nhiên hỏi: “Mẹ… Đợi sang năm sau, mẹ đi tìm hỉ thẩm giúp con đi.”

Hỉ thẩm này, chính là bà mối nổi tiếng ở đại đội.

Mẹ Điền Đại Trụ nghe con trai nói vậy rất tức giận, đang định nói con trai lớn là người không có số có con trai, có tìm kiếm thêm nữa cũng chỉ vô ích thôi. Thì cô con dâu nhỏ đã đi vào.

Con dâu kéo mẹ chồng đi: “Mẹ à, đây là chuyện tốt mà, anh cả cũng có nhà riêng, kiếm thêm một người cũng dễ dàng thôi.”

Vợ Điền Nhị Trụ vỗ ngực đảm bỏ: “Anh, anh cứ yên tâm đi, em sẽ sắp xếp cho anh. Chờ chị dâu Cúc Hoa đi rồi, em sẽ tìm cho anh một người phù hợp.”

Điền Đại Trụ nghe xong cũng cảm thấy yên tâm

Vợ Điền Nhị Trụ lại rất khinh thường anh ta, phù hợp? Thật tưởng bở, cho dù có người phù hợp, cũng phải chờ thêm mấy năm nữa, chờ đi khi anh ta không còn khả năng sinh con nữa, thì tìm một quả phụ là được rồi.

Nếu không cuộc sống nhà cô ta làm sao mà tốt lên được chứ?

Vợ Điền Nhị Trụ cảm thấy Tiền Cúc Hoa ly hôn như vậy cũng rất tốt, cô ta rời đi, thì nhà mình cũng không cần phí miệng lưỡi làm gì.

===

Editor: #gocnanni Đã có tag TN Team gòi hen!!! Mọi người ấn vào tag để ủng hộ và tìm đọc các truyện khác do nhà làm nhoaaaaa!! Mãi yêu!!!
Chương kế tiếp