Trộm Phu

Chương 3: Đệ đê bị tỷ phu banh hoa huyệt ở trước gương trong phòng thay đồ. ( gương H )

Ngày hôm sau Quý Nam thức dậy sớm,thời điểm xuống lầu ăn điểm tâm gặp Phùng Viễn đang ngồi trước bàn ăn xem báo.

"Lại đây..." Phùng Viễn nhìn Quý Nam ngoắc ngoắc tay " Ngồi bên cạnh tôi."

Quý Nam không phản ứng hắn,cách vài cái ghế dựa ngồi xuống. Phùng Viễn thấy y không để ý tới chính mình, liền đặt tờ báo xuống đi đến ngồi vào chỗ bên cạnh Quý Nam,dùng tấm khăn xoa xoa tay sau đó cầm trứng gà giúp y bóc vỏ,sạch vỏ bẻ đôi chấm thêm tương rồi mới đưa đến bên miệng đút y ăn.

"Đều đã lạnh." Quý Nam cắn một ngụm hừ nhẹ nói: "Không ăn."

"Lạnh cái gì......" Phùng Viễn cười lắc đầu,thấy hạ nhân đều không ở đây,chính mình ăn một ngụm đè sau gáy Quý Nam dùng miệng đút y ,"Anh rể đút em ăn."

"Nháo cái gì...... Anh......" Quý Nam đem Phùng Viễn hung hăng đẩy ra,chật vật chà  xát miệng, "Lại hồ nháo."

"Anh rể là thích cái miệng của em." Phùng Viễn ôm eo Quý Nam sờ loạn," Nhìn qua liền muốn hôn một cái,cũng muốn..." Hắn nói đến đây bỗng im lặng,ánh mắt trở nên thâm trầm.

"Nghĩ tôi giúp anh liếm?" Quý Nam tuy rằng tuổi còn nhỏ,nhưng cái gì nên biết đều biết, uống một ngụm sữa chậm rì rì nói,"Bỏ cái suy nghĩ đó đi."

"Chỗ nào bỏ được......" Phùng Viễn ôm y thở dài, "Phía dưới tôi đều đã liếm qua."

"Còn nói mê sảng." Quý Nam quăng đũa, còn kém không đem ly sữa ném lên mặt Phùng Viễn.

"Không nói, không nói ." Phùng Viễn vội vàng dỗ y ăn thêm mấy miếng, "Trong nhà này là tôi thương em nhất,em cũng không phải không biết."

"Là anh sáng tối khi dễ tôi" Quý Nam tức giận đến cơm cũng không ăn, đứng dậy liền hướng ra cửa đi.

Phùng Viễn đối với y không có biện pháp, mang theo áo khoác đi theo phía sau y,thở dài ngồi vào ghế lái xe: "Đều đem em chiều hư"

"Vậy đừng có mà làm phiền tôi" Quý Nam mở cửa ngồi lên xe cười lạnh " Tôi cũng được thanh nhàn"

Phùng Viễn khởi động xe,cũng không phản bác lại lời y nói,vừa ra khỏi sân bỗng nhiên đạp phanh dừng lại,đem Quý Nam ngồi bên kia kéo vào trong lòng lột quần y xuống,lòng bàn tay hung hăng xoa xoa đoá hoa: "Xem đem em chiều hư,cả ngày chỉ biết cáu kỉnh"


"Anh......Anh vô liêm sỉ !" Quý Nam ghé vào trên người Phùng Viễn tức giận đến đỏ mặt.

Phùng Viễn mới mặc kệ y,ấn eo Quý Nam dùng tay dính đầy dâm thủy xoa hoa huyệt,ngón tay quét qua hoa hạch,thường thường còn dùng đầu ngón tay nhẹ ấn một chút. Quý Nam mẫn cảm,hai ba cái liền không nói nên lời quỳ gối giữa hai chân Phùng Viễn,đầu tựa lên hõm vai anh rể phun ra nhiệt khí ẩm ướt,mông theo ngón tay hắn di chuyển lên xuống,cuối cùng ở trên xe bị Phùng Viễn sờ đến cao trào.

"Vẫn là như vậy mới chịu ngoan" Phùng Viễn ôm y hôn một cái,đem ngón tay dính đầy dâm dịch tới bên môi liếm sạch,tiếng nói ám ách "Tiểu Nam,em từ trong ra ngoài đều ngọt"

"Vô liêm sỉ......" Quý Nam ngồi ở giữa hai chân hắn một điểm khí lực đều không có, nâng bàn tay mềm nhũn lên cho Phùng Viễn một bạt tai.

Phùng Viễn cũng không để ý,dùng áo khoác đem người bao lại đặt ở ghế sau,chỉ nói: "Anh rể mang em đi mua quần áo mới"

Quý Nam mặt lạnh hừ một tiếng. Quần áo này là để mặc trong hôn lễ cùng Triệu Tiên Tri,vì không muốn gả cho hắn nên nhìn quần áo cái nào cũng không thuận mắt. Cố tình lúc này người mang y đi lại là Phùng Viễn,Quý Nam cũng không biết rốt cuộc bản thân mình tức giận cái gì,chỉ cảm thấy tâm tư của y anh rể đều rõ ràng minh bạch,vì cớ gì hắn còn mang y đi,đây không phải là tát một cái lên mặt y sao? Hay là nói cho y biết hai người bọn họ không có khả năng.

Đương nhiên ngay từ đầu cũng là không có khả năng.

Hai ngày này phần lớn tuyết đã tan,ánh sáng phản chiếu chói lọi làm Quý Nam khó chịu. Phùng Viễn khi dễ y xong rồi cũng không nói gì chỉ tập trung lái xe. Quý Nam liền nghĩ đến bản thân tóm lại là muốn làm cái gì? Đi theo anh rể một năm cuối cùng vẫn phải gả cho người,còn muốn y không ở cùng Phùng Viễn....y lại nhịn không được. Suy nghĩ trước sau người không thoải mái vẫn là mình cuối cùng chỉ có thể từ bỏ,lúc này xe đã chạy đến trước cửa tiệm may,Quý Nam đang cùng hắn  bất hoà cũng không náo loạn,yên lặng cúi đầu đi vào tùy tiện tìm một chỗ tốt liền ngồi xuống ngẩn người

Muốn may quần áo trước phải lấy số đo,Phùng Viễn nhìn chằm chằm thước đo một lúc rồi đưa tay kêu thợ may lại nhét chút tiền: " Đợi tôi đến cùng em ấy đo thử trước"

Thợ may tự nhiên sẽ không cự tuyệt, đem thước mềm đưa cho Phùng Viễn xong liền ra đứng ở quầy tiếp đãi khách nhân khác.Mà Quý Nam tiến vào phòng thử quần áo nhìn trái ngó phải không thấy người đến,đang buồn bực thì mành được nhấc lên, người đi vào lại là Phùng Viễn

"Anh lại muốn làm cái gì?" Quý Nam hai tay che trước người,đè thấp âm thanh đề phòng người bên ngoài nghe thấy

"Giúp em lấy số đo" Phùng Viễn đem thước mềm kéo ra,đứng ở phía sau Quý Nam,tấm gương trước mặt bọn họ hắt ra hình ảnh hai người mơ mơ hồ hồ. Phùng Viễn cao hơn y một cái đầu liền dễ dàng ôm y vào lòng,hai chân mang giày lẹt xẹt đụng vào gót chân Quý Nam. Cũng không biết hắn muốn làm cái gì,mới cầm thước dây vòng quanh ngực người phía trước,còn chưa nhìn số đo trên đó đã lắc đầu khẳng định không được.

"Như thế nào không được?" Quý Nam bị hắn ôm cả người khó chịu,nhíu mi oán giận, "Mau chút,khó thở ."

"Cách tầng quần áo làm sao có thể đo?" Phùng Viễn thò tay vào trước ngực y cầm vạt áo lôi lôi kéo kéo,khuy áo lập tức bung mở lộ ra một mảnh da thịt cùng bộ ngực không tính là lớn.

Quý Nam là song nhi,hai vú kiều nộn hơi gồ lên,ngày thường ăn mặc rộng rãi nhìn không ra độ cong,hiện tại thoát hết quần áo ngược lại nhìn thấy rõ ràng. Cỗ nhiệt khí trong lòng Phùng Viễn ngay lập tức chạy xuống dưới thân đem tính khí dựng lên,lòng bàn tay hướng đến bộ ngực chậm rãi xoa bóp,đầu ngón tay hướng tới đầu nhũ nhẹ nhàng ấn xuống,Quý Nam bật ra tiếng rên rỉ mềm nhẹ,đầu nhũ dựng đứng chuyển sang màu đỏ mê người.

"Anh rể giúp em lấy số đo" Phùng Viễn cũng không dám đem quần áo trên người Quý Nam lột sạch,lúc này đang là mùa đông khắc nghiệt,tuy bên trong cửa hàng có đốt vài chậu than nhưng đến cùng vẫn là lạnh. Hắn cởi hết khuy áo của y xong bàn tay liền mang theo thước mềm đi vào vòng quanh bộ ngực mềm của Quý Nam,còn cố ý dùng dây cọ cọ lên hai núm vú,số đo còn chưa lấy được đã khiến nó sưng đỏ dựng đứng

"Đừng...... Đừng !" Đầu vú Quý Nam bị ma sát đến tê dại không tự chủ được lấy tay lôi kéo thước mềm ra khỏi núm vú,thế nhưng Phùng Viễn dưới tay hơi dùng sức đem thước mềm siết lấy bầu vú mềm mại,nhợt nhạt cọ xát đầu nhũ


"Anh rể còn chưa từng sờ qua đâu" Phùng Viễn đem Quý Nam chặt chẽ ôm vào trước người,hai tay bọc lấy bộ ngực tinh xảo xoa nắn,động tác coi như ôn nhu nhưng vú Quý Nam mẫn cảm đến cực điểm,chỉ bị ngón tay ấn sờ liền cứng lên,hai đầu gối mềm nhũn muốn trượt ngã xuống

Phùng Viễn nơi nào có thể khiến y té ngã,ôm Quý Nam ngồi xuống ghế trong phòng thử đồ,đối diện với tấm gương tách hai chân y ra,xốc lên quần áo đã bị dâm thủy thấm ướt

Phùng Viễn nhẹn giọng nở nụ cười,dùng ngón tay kẹp lấy đầu nhũ Quý Nam lôi kéo,một tay không buông vạt áo mà qua đó nhìn xuống hoa huyệt đang mấp máy chảy nước. Đầu vú Quý Nam bị xoa đến trướng lớn,nhìn chính mình tựa vào trong ngực anh rể hai chân mở rộng,dâm huyệt chảy ra chất lỏng rơi xuống mặt đất,bùm một cái đỏ bừng cả khuôn mặt. Phùng Viễn lại không bỏ qua cho y,hắn đem quần y kéo xuống đến đầu gối,cầm thước mềm vòng đo tính khí tinh xảo của y

"Anh......Anh phát điên cái gì?" Quý Nam nhìn hình ảnh xấu hổ trong gương,căm tức: "Lấy ra...... Lấy ra cho tôi !"

"Nơi này cũng phải đo, bằng không làm không vừa lúc mặc liền khó chịu?" Phùng Viễn cầm thước mềm tại quy đầu của y mân mê một hồi,cuối cùng lại dùng thước đo buộc tính khí của Quý Nam lại

Dục vọng Quý Nam đã bị hắn khơi mào,dục căn dựng thẳng ở trước người lại bị thước mềm buộc lại,nhất thời cả người khó chịu đến phát run uốn éo eo muốn trốn,Phùng Viễn không cho y cơ hội liền 'phốc xuy' một tiếng đem ngón tay cắm vào hoa huyệt đang tràn lan dâm thủy,đảo lộng vài cái đem Quý Nam sáp đến cả người mềm nhũn

"Thật chặt,anh rể đều luyến tiếc đi vào." Phùng Viễn dùng tay nâng mông Quý Nam lên,lại nhét thêm ngón tay thứ hai vào hoa huyệt,thoáng dùng lực tách mở miệng huyệt ra " Sợ sẽ làm đau ngươi"

Quý Nam bị hai ngón tay đâm đến mức cả người phát run,trong gương lại chiếu ra hình ảnh hoa huyệt phấn nộn,miệng huyệt dính nước mấp máy co rút. Quý nam si ngốc nhìn, nguyên lai hoa huyệt của y là bộ dáng thế này,hai mép thịt dính đầy dâm thủy óng ánh,hoa hạch cứng rắn đứng lên

"Đến,để anh rể sờ em" Phùng Viễn dùng ngón tay cái đè ấn lên hoa hạch phía trên

Eo Quý Nam bỗng giật mạnh,dâm thủy ấm áp phun ra kích thích thị giác,tự bản thân chứng kiến khiến y cảm thấy khoái cảm như bị phá vỡ,trong gương ngón tay anh rể còn đang để trên hoa hạch nhu nhu,Phùng Viễn không dùng ngón tay cắm vào hoa huyệt mà chỉ dùng hai ngón tay banh rộng lỗ nhỏ làm cho y đặc biệt cảm thấy trống rỗng.

"Anh rể....Anh rể anh đừng xoa nữa...." Quý Nam run rẩy vươn tay đẩy bàn ray Phùng Viễn ra

Hắn rất ít khi nghe Quý Nam chịu thua,cảm thấy tiếng y lúc này mềm mềm câu nhân thật sự,liền liều mạng niết mạnh hoa hạch lôi kéo. Quý Nam khóc kêu cử động eo lên xuống,nước từ lỗ nhỏ phun ra tích táp rơi trên mặt đất,tính khí trước người đang bị thước mềm buộc chặt sưng đến cực hạn,theo cử động của y lắc lư qua lại.

"Nhỏ giọng một chút,bên ngoài thế nhưng có rất nhiều người a" Phùng Viễn cười cười xoa nắn đoá hoa dính đầy dâm thủy "Sẽ làm người ta sợ"

Quý Nam cắn môi cúi đầu dùng ánh mắt rưng rưng trừng Phùng Viễn trong gương,lại nhìn đến miệng huyệt đang bị chống mở trào ra một đợt dâm thủy,xối đầy bàn tay Phùng Viễn

"Có muốn nhìn đệ đệ của anh rể?" Phùng Viễn miệng tuy hỏi ý kiến nhưng thân thủ nhanh đã cởi xong khoá quần

Quý Nam chứng kiến dương vật thô to của nam nhân run rẩy bật ra ngay sau khi khoé kéo được kéo xuống,hoa huyệt của y liền co rút lại,đỉnh tính khí cũng tràn ra chất lỏng trong suốt,nam căn đen tím dữ tợn cắm giữa hai chân y

"Nóng...... Hảo nóng......" Quý Nam trong thoáng chốc rơi lệ,y vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy dục căn của nam nhân khác. Lúc trước anh rể thường lấy tính khí cách lớp quần áo cọ xát hoa huyệt y,lúc này nhìn thấy trực diện,kích thước quả nhiên kinh người,so sánh cùng dục căn khả ái của bản thân quả nhiên một trời một vực


"Em xem,rất lớn đi" Phùng Viễn đè thấp âm thanh,ngón tay chống mở miệng huyệt đầy dâm thủy của y,tính khí nóng bỏng chống lên đoá hoa ướt đẫm "Nhất định có thể làm em thoả mãn"

Quý Nam kêu lên sợ hãi ôm lấy hai chân chính mình,si ngốc nhìn chằm chằm hoa huyệt một chỗ cùng dục căn dữ tợn,tiểu huyệt giống như điên co rút mạnh,dâm thủy chảy ra đem tính khí cùng lông mao dày rậm của nam nhân nhuộm bóng loáng,bên kia Phùng Viễn thẳng lưng cắm vào giữa hai bắp đùi y,cán côn dữ tợn đem đoá hoa ép lún vào,hung hăng nghiền ép tiểu huyệt mẫn cảm

Quý Nam nhịn không được ngồi thẳng thân mình,ở trước gương co rút cao trào, huyệt khẩu 'phốc xuy' một tiếng phun nước đầy đất, tiện đà xụi lơ trong lòng anh rể,khóc cầu hắn:"Từ bỏ...... Từ bỏ......"

"Muốn bắn?" Phùng Viễn cầm chắc hai chân y,eo dùng lực đưa dục căn cắm càng sâu vào bắp đùi ướt đẫm của y

"Muốn bắn......Muốn bắn a......" Hoa huyệt Quý Nam phun ra càng nhiều nước,nhỏ tiếng nức nở " Anh rể....Làm em bắn"

"Lập tức khiến cho em bắn." Phùng Viễn trong hô hấp mang theo tia tình dục tăng vọt,nắm eo Quý Nam hướng đến dưới háng mình hung hăng ấn một cái,tính khí lập tức đem hoa hạch ướt mềm đè ép

Quý Nam thích đến mức lẩy bẩy phát run,che mặt để bản thân liên tiếp cao trào ở trước gương,Phùng Viễn còn chưa ngừng lại tiếp tục cố ý cọ qua hạt châu nhỏ,dục căn nóng bỏng đỉnh hoa hạch không ngừng cọ trúng lỗ nhỏ đỏ mềm

Quý nam ý thức mơ hồ đứng lên,hạ eo hướng côn thịt của anh rể lung tung ngồi xuống,vài lần hoa huyệt đem dục căn nóng bỏng nuốt vào một đoạn Phùng Viễn đều cắn răng lui ra,chỉ liều mạng cọ bên ngoài miệng huyệt,đem hoa huyệt cọ đến một mảnh lầy lội,đưa tay cởi bỏ thước mềm ở tính khí của Quý Nam,ôm y đứng lên một bên trừu sáp bắp đùi một bên đi đến trước gương

"Hảo nóng a......" Quý Nam mơ mơ màng màng đỡ lấy gương,dục căn sưng to đụng phải mặt gương lạnh lẽo,nóng lạnh luân phiên kích thích y bắn ra,tinh dịch sền sệt theo mặt gương chảy xuống bám đầy trên đất

Mà Phùng Viễn cũng sắp bắn,đem Quý Nam áp lên mặt thủy tinh,hai tay nâng bầu vú non mềm xoa nắn,hạ thể nhanh chóng đỉnh lộng. Quý Nam thở dốc tựa vào mặt gương nhìn thấy chính mình đôi mắt rưng rưng cùng ánh mắt nhiễm đầy tình dục của anh rể,chân liền muốn nhũn ra,nâng mông mặc anh rể cắm rút. Không biết trải qua bao lâu,bắp đùi bị cọ sát đến đỏ rát,Phùng Viễn mới đè nặng thân mình lên người Quý Nam,bắn ra tinh dịch trộn lẫn dâm thủy đầy bắp đùi y

Quý Nam ngã vào lòng anh rể thở hồng hộc nói không nên lời,trong lòng mơ mơ màng màng nghĩ 'Phùng Viễn đây là lần đầu tiên trước mặt y không nhịn được bắn ra,so với mình cũng nhiều quá đi,nếu như bắn vào trong....' Quý Nam bị suy nghĩ của mình doạ sợ,Phùng Viễn nghĩ y lại sinh khí,ôm y cười cười " Anh rể doạ sợ em?"

"Dọa...... Dọa cái gì?" Quý Nam run run rẩy rẩy kéo quần mình lên,"Nếu sợ...... Liền sẽ không làm bậy chỗ này ."

"Không uổng công thương em" Phùng Viễn nhanh tay giúp y mặc xong quần áo,qua loa lau mặt gương phía trước cùng mấy chỗ dâm thủy rơi vãi,đem Quý Nam ôm ra khỏi tiệm may,ngồi lên xe lại nhịn không được muốn thân thiết một phen

Quý Nam đối với hôn môi không bài xích, Phùng Viễn kỹ thuật rất tốt,được hắn phục vụ thoải mái liền khiến y sinh ra cảm giác an toàn,ngồi lên đùi anh rể rồi vòng tay ôm lấy cổ hắn cùng hắn hôn môi,đến lúc thở không nổi mới dừng lại

"Tay sao lại lạnh như thế này?" Phùng Viễn đem tay y bao lấy " Ai u tiểu tổ tông của tôi,trăm ngàn lần đừng ốm,không tôi lại đau lòng đến hỏng"

"Này không phải do anh áp trên thủy tinh sao?" Quý Nam nhẹ nhàng hừ nói,"Hiện tại biết đau lòng ,vừa nãy cũng không thấy anh  đau lòng."

"Ai nói không đau lòng?" Phùng Viễn mặt mày hớn hở lôi kéo tay y hướng ngực hắn ấn ấn, "Đau chết"

Đầu ngón tay Quý Nam dán trên ngực Phùng Viễn,cảm nhận được nhịp tim trầm ổn của nam nhân,cũng không biết nghĩ đến cái gì,chậm rãi tựa vào trong ngực hắn,hai tay ôm chặt eo anh rể yên tĩnh

Đầu lông mày Phùng Viễn dần nhu hoà xuống,cúi đầu nhìn ngắm người trong lồng ngực,hồi lâu sau phát ra một tiếng thở dài nhè nhẹ,sủng nịch than nhẹ một câu " Tiểu bảo bối của anh....."

-------------
Xưng hô bé thụ lúc làm tình sẽ có chút thay đổi so với bình thường ha...cho nó hợp hoàn cảnh

Chương kế tiếp