Vợ Của Mấy Anh Thật Đáng Sợ

Chương 73: Nàng thú lông xù này muốn ăn tim (5) - Một người
Nếu lúc bình thường nhìn thấy con cá đỏ to như vậy Bạch Ly nhất định sẽ vớt nó lên khi nó lao ra khỏi mặt nước, nuốt vào bụng cả vảy và xương.

Nhưng con cá này rõ ràng là không bình thường.

Nó thò đầu lên khỏi mặt nước mấy lần, há miệng cá tròn xoe, đóng mở liên tục nhìn về phía Bạch Ly.

Bạch Ly nghi ngờ nhìn con cá đỏ nhiều lần nhô ra khỏi mặt sông, cư xử kỳ lạ.

Mẹ bạch ly từng nói với nàng, động vật bị điên không thể ăn thịt.

Bạch Ly đã nhìn thấy một con bò rừng bị điên chạy loạn trong rừng, trừng đôi mắt đỏ lừ như rơi vào hang nhím lắc lư điên cuồng.

Mẹ bạch ly nói động vật điên thì người không sạch, giống như lá rau thối vậy, không ăn được.

Bạch Ly cào trên mặt băng, liếm quanh miệng, rời khỏi mặt sông này, đi tìm một mặt sông nứt nẻ khác để uống nước.

Nàng đi tới một mặt sông khác cách đó không xa, đúng lúc có một con cá nhỏ vừa tình cờ bơi tới bên dưới, Bạch Ly nhắm ngay lúc này bỗng nhiên vọc miệng xuống sông!

Ở dưới tầng băng mà nàng không nhìn thấy, con cá đỏ thấy nàng đi đến nơi khác thì cũng nhanh chóng bơi qua từ dưới mặt sông, thấy cái miệng trắng nõn muốn ăn thịt con cá bạc nhỏ liền lao về phía trước mà không hề nghĩ ngợi gì.

Trong trí nhớ rối loạn của con cá đỏ rất khó nhớ được mọi thứ, nhưng trong lòng nó như luôn có một chấp niệm.

Nó muốn chết trong khuôn miệng ấm áp của nàng mà không phải trong dòng sông băng giá.

Ngay khi Bạch Ly vừa chuẩn bị cắn chặt răng thì chợt có một bóng dáng màu đỏ lao tới, dùng sức bóp mạnh con cá bạc nhỏ ra khỏi miệng nàng.

Cái miệng đang đóng lại của nàng chợt khựng lại, nàng bỗng nhiên có cảm giác như đã từng gặp qua cảnh này rồi.

Nàng nhớ tới người bạn là gốc cỏ xanh mùa hè khi đó, cũng động một cái là muốn chui vào miệng nàng.

Con cá đỏ lớn bất động trong miệng nàng, chỉ có cái đuôi khẽ đung đưa trong nước như không kìm được sự phấn khích.

Nhãn cầu của con cá hướng lên trên, cố gắng nhìn rõ dáng vẻ của Bạch Ly, con mắt lồi của con cá trợn tròn, trông rất kỳ dị.

Bạch Ly cụp mắt xuống liền bắt gặp cặp “mắt cá chết” đó.

Bạch Ly: ...

Nàng chắc chắn rằng con cá này có vấn đề gì đó.

Bạch Ly vừa vươn đầu lưỡi ra thì con cá liền bị đẩy ra khỏi miệng nàng.

Con cá đỏ thấy nàng rút miệng ra khỏi nước thì vội vàng nhảy lên khỏi mặt nước để thu hút sự chú ý của nàng.

Động tác của nó rất sinh động, giống như con cá chép lớn trên bức tranh Tết.

Trong thần thoại và truyền thuyết cá chép vượt vũ môn là để hóa thân thành rồng, còn nó thì khác, chỉ một lòng muốn chết nên mới lao lên như điên vậy.

Bạch Ly liếm móng vuốt, dù sao nàng cũng đang nhàn rỗi, cho nên liền ngồi trên mặt băng nhìn con cá nhảy cầu.

Con cá đỏ vốn muốn dùng muốn dùng thân hình mập mạp của mình để khiến Bạch Ly muốn ăn, nhưng nó lại không biết, nhìn thấy biểu hiện thần kinh của nó thế kia, chẳng có mấy con vật lại muốn ăn nó cả.

Bạch Ly càng nhìn con cá này càng cảm thấy giống gốc cỏ kia.

Rốt cuộc thì cũng chỉ có hai sinh linh này dám lắc lư điên cuồng trước mặt nàng trong toàn bộ núi Phiêu Diểu này, tuy là chúng không có khả năng có quan hệ gì với nhau.

Nhìn thấy Bạch Ly nhìn mình ngẩn ngơ, con cá đỏ ngốc nghếch bỗng nhiên rất vui vẻ.

Nó thích cách con thú trắng này quan sát mình.

Ngay cả khi Bạch Ly không nhìn nó thì chỉ cần nó có thể cảm nhận được sự tồn tại của nàng là đã thấy rất phấn khích rồi.

Hình thức biểu lộ sự phấn khích chính là nhảy cầu.

“Ùm ùm ùm” con cá hông nện mạnh vào trong sông, phát ra âm thanh giòn giã.

Nó nhảy lên cao, lộn nhào trên không rồi nện xuống nước khiến nước bắn lên tung tóe.

Con cá đỏ này dồn sức vung đuôi, tập trung đủ sức, nhảy lên một đường cao vút! Cả thân hình màu đỏ cong thành một vòng cung, ánh mặt trời vàng ươm nhuộm lên lớp vảy cá tỏa ra hào quang chói mắt

Bạch Ly cũng bị ánh sáng đó làm chói mắt, nàng nheo mắt lại, nhìn thấy con cá đỏ rơi xuống hồ giống như một quả lựu đỏ, những tia nước bắn lên tung tóe, thậm chí còn bắn vào đuôi nàng.

Bạch Ly nâng đuôi lên, liếm nước sông.

Nàng đợi con cá điên nhảy lên lần nữa, thế nhưng đợi cả nửa ngày mà không thấy con cá làm gì.

Bạch Ly lắc đuôi, bốn móng vuốt cùng tiến lên vài bước, đầu ngón tay màu đen bám vào trên mặt băng phát ra tiếng “lộc cộc”.

Cái đầu lớn nhìn về phía trước thì liền thấy con cá đang nằm trên mặt sông giống như cá chết, từ từ chìm xuống.

Nếu không phải miệng nó đang khép mờ thì nhìn chẳng khác gì một con cá chết.

Con cá đỏ vừa rồi đã nhảy cao quá nên khi rơi xuống va chạm quá mạnh, dòng sông như hóa thành lớp băng cứng làm cho nó choáng váng.

Đó là lần đầu tiên Bạch Ly nhìn thấy một con cá nhảy cầu bị choáng, nàng vẫy đuôi, thấy con cá không có vấn đề gì thì liền ung dung đi trở về.

Vài ngày sau, Bạch Ly lại ra sông, nàng vừa ăn được hai con cá nhỏ thì lại thấy bóng dáng con cá đỏ kia lượn lờ trôi tới.

Một bóng dáng màu đỏ nổi lên trên dòng sông tối đen như mực, mạnh mẽ chen chúc vào trong đàn cá đang đang chạy trốn trên mặt sông gần đó. Dưới cái nhìn của Bạch Ly, nó lại bắt đầu màn trình diễn đặc biệt của mình, nhảy cầu.

Bạch Ly: ...

Hành vi mê muội này của con cá đỏ khiến Bạch Ly rất khó hiểu.

Lúc nàng không đến, dòng sông này rất êm đềm, chỉ cần nàng đến thì con cá này liền như ngửi thấy mùi của nàng vậy.

Tìm được chính xác vị trí của nàng và lập tức nhảy ra khỏi mặt nước.

Đám tôm cua ở bên cạnh theo dõi càng ngày càng cảm thấy hành vi của con cá này trông như… đang tán tỉnh phối ngẫu.

Không thể trách chúng nghĩ thế, các loài động vật trong tự nhiên sẽ khi tìm phối ngẫu cũng sẽ làm trò trước mặt nửa kia.

Các loài chim sẽ khoe bộ lông tuyệt đẹp và tiếng hót lanh lảnh, các con đực đấu với nhau để có cơ hội cạnh tranh, còn cá thì phô bày những chiếc vảy lấp lánh và lượn đuôi trong nước, bơi quanh con cái mình thích.

Đây là lần đầu tiên các sinh vật sống dưới nước được chứng kiến một con cá đỏ thể hiện phương thức nhảy cầu kịch liệt thế này.

Bạch Ly cũng nhận thấy con cá này gặp nàng thì sẽ vô cùng hưng phấn.

Dù rất không có khả năng, nhưng Bạch Ly không khỏi nghĩ, chẳng lẽ con cá điên này muốn chơi với nàng?

Nàng nghiêng đầu nhìn con cá đỏ, ngập ngừng đưa chóp đuôi thả vào trong sông băng.

Con cá đỏ lúc đầu không nhận ra, mắt nó ở hai bên đầu và có nhiều điểm mù, nhìn từ một góc độ thì nó có thể nhìn thấy ít thứ hơn.

Sau khi nó rơi xuống nước lần thứ hai thì đôi mắt lồi mới nhìn thấy cái đuôi kia, sau đó liền bơi qua.

Bạch Ly cũng giật nảy mình, từ trước đến nay nàng đều đứng ở đỉnh của chuỗi thức ăn, lúc này bỗng dưng có cảm giác giật mình, mắt con cá này như thể muốn nuốt cái đuôi nàng vậy.

Nếu nó dám cắn đuôi nàng thì Bạch Ly sẽ đập nó lên bờ ngay lập tư!

Nhìn thấy con cá đỏ đang ngoe nguẩy cái đuôi bơi đến gần chóp đuôi màu trắng, cái miệng há ra không dùng lực cắn, mà giống như đang thở, chỉ nhẹ nhàng ngậm vào.

Bạch Ly cảm giác chóp đuôi mình hơi ngứa, nhìn xuống thì thấy con cá đỏ đang ân cần giúp nàng làm sạch chất bẩn trên đuôi.

Sau khi con cá đỏ làm sạch chóp đuôi cho nàng, Bạch Ly cũng đưa hai bàn chân trước của mình xuống nước, liền thấy con cá lại vươn tới đầu móng tay giúp nàng cắn hết cặn thức ăn trong móng.

Trong sông có một loại cá nhỏ, chuyên dọn sạch chất bẩn trên cơ thể, nhưng có con cá nào lại giúp Bạch Ly to lớn cắn sạch cặn bã trong móng vuốt đâu.

Bạch Ly nằm bên sông suốt một buổi chiều, phơi mình dưới nắng mặt trời ấm áp, hai móng vuốt thả vào trong dòng sông, gối đầu lên móng, nhìn con cá đỏ bơi qua bơi lại như con thoi giữa chóp đuôi và móng vuốt của mình.

Mặt trời ngã về tây, Bạch Ly rút móng vuốt ra khỏi mặt nước đóng băng, vẩy nước.

Thấy nàng chuẩn bị đi, con cá lại nhảy lên khỏi mặt nước, bay giữa không trung. Bạch Ly vẫy đuôi, nhảy vào trong rừng.

Chờ Bạch Ly đi xa, con cá mới trở lại bên trong sông băng, bơi tới bơi lui dưới lớp băng mỏng, chờ đợi con thú lớn màu trắng lại đến nữa.

Tôm sông thấy con bạch ly kia đã đi rồi thì mới dám bơi đến gần mặt sông.

Nhìn thấy cá đỏ bơi lội vui vẻ quanh sông nó không khỏi tò mò hỏi: “Ngươi không sợ con bạch ly đó ăn thịt ngươi sao?”

Cá đỏ biết “bạch ly” mà nó nói tới chính là con thú to lớn kia. Tròng mắt nó đảo quanh, chậm rãi nói: “Nàng ấy, có thể ăn ta.”

Tôm sông không hiểu: “Tại sao?”

Còn điều gì quan trọng hơn mạng sống?

Cá đỏ cũng không biết tại sao, nhưng từ trong cái đầu ngu ngốc của nó liên tục phát ra vài âm thanh là: “Miệng, nàng, mềm mại.”

Tôm sông: “Miệng mềm? Miệng mèo rừng cũng mềm, nó cũng ăn ngươi được sao?”

Miệng con cá đỏ há ra ngậm lại nói: “Không giống nhau, không giống nhau.”

Tôm sông không hiểu nổi sự cố chấp của con cá đỏ.

Con cá đỏ cũng không thể dùng từ ngữ để diễn tả những suy nghĩ trong lòng mình.

Nó muốn để nàng ăn hết mình và trở thành một phần cơ thể của nàng.

Mùa đông sắp kết thúc, bộ lông dày của động vật cũng dần dần rụng lông, Bạch Ly cảm giác đám lông trên người vừa nặng vừa nóng, mỗi khi cử động, lông trên người đều rụng xuống.

Cha hồ ly cũng đang trong thời kỳ rụng lông, thường xuyên bị ngứa đuôi nên để đuôi ra bên ngoài áo choàng.

Trong nhà chỗ nào cũng đầy lông dài trắng muốt khiến cha hồ ly rất khó chịu, suốt ngày mang theo cây chổi quét nhà quét sạch lông trong nhà.

Ngay khi vung đuôi lên thì lớp lông trắng sẽ rụng xuống, vừa quét vừa rụng lông, thành một vòng tuần hoàn bất tận.

Kỳ Viên Độn của mẹ bạch ly vẫn chưa kết thúc, là người duy nhất giữ nguyên hình người nên không cần lo rụng lông, ngồi trên băng ghế nhìn cha con Bạch Ly rụng lông đến mức nôn nóng mà cười.

Bạch Ly cơ thể nặng nề nên tính tình rất nóng nảy, gần đây cơ thể nàng thường xuyên có những thay đổi khó kiểm soát.

Lúc thì đột nhiên hóa ra một đôi chân, lúc lại đột nhiên mọc ra một cánh tay.

Đặc biệt trong quá trình săn mồi, lúc đầu nàng đã dùng móng vuốt hạ gục con nai thì một giây sau bỗng biến thành đôi cánh tay trẻ con, đầu ngón tay không đủ lực để dùng sức mạnh, Bạch Ly đành phải dùng sức đè lại con nai, cắn đứt cổ của nó.

Khiến nàng luống cuống tay chân.

Mẹ bạch ly nói với nàng rằng, như vậy có nghĩa là nàng sắp sửa biến đổi thành hình dạng hoàn chỉnh của con người rồi.

Bình thường tiểu yêu sẽ biến ra các bộ phận cơ thể, sau đó là hình dáng của đứa bé, lúc đầu sẽ không thể kiểm soát được thời gian và tần suất biến hóa.

Đợi đến khi có thể khống chế thì hình dáng con người mới có thể tiếp tục trưởng thành.

Khi hình dáng con người đã trưởng thành, yêu thuật thành thạo thì liền có thể rời núi đi ra ngoài.

Bạch Ly nâng đám lông nặng nề lên, nhón chân lên mặt băng. Khi thời tiết ấm lên, lớp băng dần dần tan ra mỗi ngày đều có băng vỡ, hòa tan vào nước sông.

Bạch Ly nhảy trên những mảnh băng vỡ, nàng cũng không sợ ngã vào trong nước, nàng biết tính chất của nước, ngày mùa hè thường đi tắm mát ở sông.

Bỗng nhiên nàng cảm thấy một sức mạnh mềm mại lan ra từ yêu đan, một làn sóng nhiệt tỏa ra tứ phía từ cơ thể nàng.

Chân sau Bạch Ly hơi cong lên, trong cổ họng phát ra tiếng rống trầm thấp.

Con cá đỏ đang bơi chầm chậm trong nước sông bỗng nhiên dừng lại, giây tiếp theo liền xoay người bơi về phía một nơi nào đó!

Những nơi đi qua trong dòng sông đều để lại một chuỗi bong bóng nhỏ.

Bạch Ly không kìm nén được cơn nóng như thiêu đốt trong yêu đan, nàng kéo lỗ tai, cảm giác cơ thể mình đang dần bị xé rách ra.

Bốn móng vuốt trở thành tay chân trẻ con trước, sau đó lớp lông trắng như bông dần mỏng đi, sau lưng biến thành một tấm lưng mịn màng.

Cái mõm ngắn lại, đôi mắt trở nên tròn xoe, đôi tai bị ẩn đi trên đỉnh đầu, biến thành một thiếu nữ có mái tóc và đôi mắt xanh bạc.

Thiếu nữ nhe răng, hai tay bám lấy mặt băng, phát ra tiếng “gừ gừ” đầy nôn nóng từ trong cổ họng.

Bạch Ly ở hính dáng động vật thì biết bơi mà còn bơi rất giỏi.

Nhưng Tiểu Bạch Ly hình người thì lại chính xác là một con vịt cạn.



Lời tác giả:

Tiểu Bạch Ly biến thành người thành

Chương kế tiếp