Xuyên Nhanh: Tiểu Pháo Hôi Nghịch Tập

Chương 7: Mau Tới Đây Với Vi Sư (7)
An Kỳ nghe thấy cũng chỉ chậm chạp thu thập đồ đạc, rửa mặt ăn sáng. Một tiếng sau nàng tới thấy cả Hàn Mạc và Tuyết Lạc đứng đấy, sắc mặt cả hai đều đen.

"Sư phụ" An Kỳ đưa hai tay lại vào nhau ở trước ngực, cúi đầu xuống cấp Hàn Mạc cái hành lễ, sau đó nàng cười cười nhìn về phía Tuyết Lạc "sư muội hảo"

Tuyết Lạc thấy An Kỳ bình thản như vậy trong lòng không khỏi nghi ngờ, không nhập ma sao? Nàng ta sao có thể vẫn bình thản như vậy được? Tuyết Lạc ngàn vạn lần vẫn cảm thấy không đúng. Bất quá trên mặt nàng vẫn duy trì bình thản, khẽ gật đầu, cười lại với An Kỳ "sư tỷ hảo"

"Sao bây giờ mới tới?" Hàn Mạc đứng đấy nhìn chằm chằm An Kỳ, giọng nói vẫn bình thản, nhưng nếu để ý kỹ sẽ thấy một tia bất mãn trong đó.

"Sư phụ truyền âm tới nói hôm nay ra đây luyện kiếm, chứ không nói bao giờ ra, đệ tử vẫn chỉ làm theo lời sư phụ, không có tới trễ a" An Kỳ vô tội nhìn nhìn Hàn Mạc.

Cái này là do hắn không nói rõ mấy giờ phải đến, trách ai đây.

Chính mình thần thần bí bí, lại muốn trách người ta không hiểu ý ngươi? Ha hả.

"Từ trước tới nay lúc luyện kiếm, mọi người đều tới đúng vào một khoảng thời gian quy định, cần ta nhắc lại?" Hàn Mạc.

"A, có sao? Là đệ tử thất trách, lâu rồi không tới đều đã quên mất" An Kỳ thẳng thắn nhận tội, giọng điệu cũng chẳng có gì là tự trách, hoàn toàn đều là thờ ơ tuỳ tiện.

Hàn Mạc nhìn phía An Kỳ hơi nhíu mày, cuối cùng cũng không nói gì nữa, để hai đồ đệ này vào trong sân luyện kiếm.

“Sư tỷ, tỷ vẫn còn tốt sao, lần trước sư phụ ra tay nặng như vậy. Ách, đúng là không nương tay nha” Tuyết Lạc nhanh chân đi theo An Kỳ nhỏ giọng nói, sau đó cũng không che dấu phần đắc ý “sư phụ cũng thật tốt, mấy tháng nay đều ở bên sóc muội, sư phụ có tới thăm tỷ không?”

“ liên quan gì tới ngươi” An Kỳ cười cười nhìn Tuyết Lạc đang đắc ý khoe khoang bên cạnh.
Xuỳ, đừng tưởng ngày thường trông nàng thanh cao lạnh nhạt. Cuối cùng trước mặt Đoá Nhi đều bộ mặt kiêu ngạo khoe khoang như thế này, nàng không điên lên mới là lạ.

Vốn Đoá Nhi nhập ma cũng do một tay Tuyết Lạc tạo thành, vậy mà con hàng này vẫn luôn tỏ vẻ vô tội tiểu thiên sứ.

Tuyết Lạc hiện tại còn ở trước mặt khoe khoang, nghe thấy An Kỳ nói không liên quan tới nàng, nàng vẫn mỉm cười tiếp tục nói , nàng còn đang tưởng An Kỳ thẹn quá hoá giận, tiếp tục khiêu khích “dĩ nhiên có liên quan a, sư tỷ bị sư phụ lạnh nhạt muội cũng rất đau lòng, dù gì tỷ với sư phụ cũng chung sống với nhau mười mấy năm nha, không ngờ chỉ có vài tháng liền vì ta đả thương tỷ, chậc chậc”

Tuyết Lạc vừa nói vừa ra vẻ tiếc nuối, vừa nhìn biểu cảm trên mặt người bên cạnh, chỉ tiếc là người kia vẫn lạnh nhạt nhìn nàng cười “thật tiếc, ta không có như sư muội tiểu thiên sứ” An Kỳ nói tới đầy liền sách lên một cái, nụ cười càng sâu hơn nhìn Tuyết Lạc “thấy ngươi đau lòng ta rất vui”

Tuyết Lạc nghe vậy thân thể liền cứng đờ, chôn chân tại chỗ, một mặt không thể tin, nghi hoặc nhìn An Kỳ. Ngày thường không phải bị nàng nói vài câu như vậy, nàng ta sẽ liền bị kích thích hay sao? Hiện tại, trên mặt “Đoá Nhi” kia vẫn duy trì nụ cười, bình thản không thôi. Chẳng có chút nào gọi là tức giận.

Bất quá Tuyết Lạc nhanh chóng phản ứng lại, nhìn An Kỳ miễn cưỡng nở nụ cười “sư tỷ nói đùa”

“Không, là nói thật đó. Thấy ngươi đau khổ ta rất vui” An Kỳ nói xong cũng chẳng thèm dây dưa với nàng ta nữa, nàng lấy chính mình kiếm, chuyên tâm luyện tập.

An Kỳ hiện tại còn rất yếu gà nha, nàng nếu không cường đại, theo thuộc tính pháo hôi sẽ bị kịch bản chơi chết mất.

Phải hảo hảo chăm chỉ tu luyện nha.
về phần Tuyết Lạc và Hàn Mạc, An Kỳ vừa nghe trong miệng 3333 nói đó là nhân vật chính của thế giới này. Thật sự giết không nổi, nàng còn chưa muốn mất mạng đâu.

Theo kịch bản thì hiện tại Đoá Nhi đã nhập ma, cũng theo đó mà bị Hàn Mạc giết chết, kịch bản sau đó diễn ra An Kỳ đều không biết.

An Kỳ hiện tại chỉ là một pháo hôi nho nhỏ, boss phản diện còn chưa xuất thế, kịch bản càng ngày càng khó chơi.

Chờ tới Ma Tôn xuất hiện, chỉ sợ nàng sẽ là cái thế mạng thay nữ chính. Thế giới chi thần cũng rất là ưu ái con ruột nha, người càng gần nhân vật chính, nguy cơ chết lại càng cao.

Nhưng Ma Tôn còn chưa có tới, khắp đại lục liền có tin đồn thần khí sắp xuất thế. Hàng nghìn hàng vạn tu sĩ đều đổ về núi Linh Sơn phía xa.

Các môn phái cũng không ngoại lệ, đều mang các đệ tử ưu tú của mình đi đoạt thần khí.
Chẳng trách, thần khí ngàn năm mới xuất hiện một lần, bây giờ lại có tin về nó, chưa cần biết tin đồn là thật hay giả, mọi người đều đổ về chân núi Linh Sơn.

Chương kế tiếp