Xuyên Thư Nữ Phụ Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 94 Muốn miệng nói ra hương thơm!!!
Ngô Khản trợn tròn mắt, vô cùng kinh ngạc: "Dĩ Tình, em là diễn viên có năng lực học tập mạnh nhất mà anh từng gặp."

Có tài năng, diễn xuất tốt, cũng rất siêng năng! Làm người cũng rất khiêm tốn lễ phép, người như vậy thế nhưng ở trong giới giải trí lâu như vậy mà vẫn chưa hot?

Quả thật là không thể tưởng tượng được.

"Ngô lão sư, anh khen như vậy sẽ khiến em trở nên kiêu ngạo!"

Lời nói của Trình Dĩ Tình khiến Ngô Khản cười ha ha: "Nào, tôi xem em có thể kiêu ngạo như thế nào?"

Hai người cười thành một đoàn.

Ngô Khản đảm nhận vai trò diễn viên đối diễn của Trình Dĩ Tình, đối diễn với cô một hồi tốt, mới rời khỏi đây đi sang phòng huấn luyện khác.

Hôm qua Ngô Sướng về trễ, hôm nay cũng đến trễ hơn.

Trình Dĩ Tình gọi cho cậu ta mấy cuộc điện thoại, ba thúc bốn mời đợi đến mười một giờ, lúc này cậu ta mới vội vàng chạy tới.

"Thật ngại quá, em phải chạy đi quay một cái quảng cáo." Ngô Sướng vào phòng huấn luyện, lập tức cúi đầu trước Trình Dĩ Tình.

Ngày hôm qua Trình Dĩ Tình dốc lòng khắc khổ như vậy, dạy cậu ta từng câu từng chữ, hôm nay chính mình lại trực tiếp chậm trễ nửa ngày, vô cùng áy náy.

Sắc mặt Trình Dĩ Tình không đẹp lắm.

Vốn dĩ tiến độ của tổ bọn họ đã chậm hơn so với tổ khác, hiện tại Ngô Sướng còn đi tới muộn như vậy!

"Chúng ta chỉ có ba ngày huấn luyện, cậu có biết không?"

Sắc mặt Trình Dĩ Tình không chút thay đổi, nhưng Ngô Sướng vẫn cảm nhận được sự tức giận của cô, chỉ có thể liên tục xin lỗi: "Xin lỗi, thật sự xin lỗi! Em sẽ cố gắng phối hợp với chị."

"Ừm." Vốn dĩ thời gian đã gấp gáp, Trình Dĩ Tình không muốn tiếp tục dây dưa với cậu ta trong tình huống này.

Ngủ một đêm, lời thoại của Ngô Sướng lại kém một đoạn so với hôm qua.

Trình Dĩ Tình đành phải giúp cậu ta đọc thuận lời một lần nữa, sau đó mới bắt đầu diễn.

Vấn đề của Ngô Sướng rất đáng sợ!

Tứ chi, ánh mắt, biểu tình, di chuyển, toàn bộ đều phải dạy từng chút một.

Giờ ăn trưa.

Ngô Sướng áy náy tự biết mình, căn bản không dám nhắc tới chuyện ăn cơm.

Đối với trận đấu này, Trình Dĩ Tình vô cùng coi trọng, cũng hoàn toàn bỏ qua chuyện này.

Mãi đến 3 giờ chiều, hai người mới bắt đầu ăn bữa đầu tiên trong ngày hôm nay.

Mặc dù vất vả, nhưng Ngô Sướng tiến bộ rất lớn.

Cho dù Ngô Sướng không biết gì đối với diễn xuất, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có thiên phú, ít nhất Trình Dĩ Tình vẫn có thể dạy cậu ta được!

Đối với Trình Dĩ Tình, Ngô Sướng cũng không có bất kỳ oán giận nào, chỉ có cảm kích.

Vất vả nỗ lực của bọn họ đều được tất cả mọi người nhìn thấy.

Lần đầu gặp mặt, bởi vì xếp hạng của Trình Dĩ Tình quá thấp, cho nên rất nhiều diễn viên đều không có trao đổi với cô.

Mà hiện tại nếu như không có việc gì, những diễn viên đó sẽ chạy tới tìm cô tán gẫu một chút.

Hơn nữa còn có một số diễn viên kỳ cựu bị thị trường đào thải cũng đến tìm cô để trao đổi kịch bản, diễn xuất.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Mỗi ngày Trình Dĩ Tình đều bị quá tải công việc, mệt mỏi không thôi.

Hệ thống là 'người xem' toàn bộ hành trình, cuối cùng cũng nhịn không được mà mở miệng: 【Sao trước kia lại không nhìn ra cô nhiệt tình với diễn xuất như vậy? 】

----- Diễn xuất sao? Cũng được!

----- Nhưng tao thích trò chơi hơn!

----- Phàm là cuộc thi mà Trình Dĩ Tình tham gia, nhất định phải lấy thứ nhất!

???

Hệ thống kinh hãi:

【Trình Dĩ Tình! 】

----- Gần đây trong cốt truyện tiểu thuyết không có phân cảnh của tao, đừng nói nữa! Tao biết, tao sẽ không trì hoãn cốt truyện!

----- Mày cũng không cần can thiệp vào chuyện của tao!

【...】

Hệ thống bị đánh bại liên tiếp, đành phải câm miệng.

"Chị Dĩ Tình, chị có thể nói lại chỗ này một chút không?"

Ngô Sướng cầm kịch bản, đi đến bên cạnh Trình Dĩ Tình, thái độ vô cùng cung kính.

Trình Dĩ Tình mở mắt ra, trong mắt tràn ngập tơ máu đỏ: "Đoạn kịch bản này là..."

Cô nói rất nghiêm túc, Ngô Sướng nghe cũng rất nghiêm túc, còn không ngừng ghi chép.

Ngô Khản siêng năng đến phòng huấn luyện của bọn họ nhất, mỗi lần đến đều chỉ điểm vài câu.

Mặc dù Ngô Khản là người dẫn chương trình, nhưng cũng từng quay không ít phim, có thể nói là diễn xuất đáng khen ngợi, ngâm mình trong giới giải trí nhiều năm, cho dù là tài nguyên hay là nhân mạch, đều vô cùng ưu đãi.

Có thể nói, giao hảo cùng với anh ta, trăm lợi không có hại.

Ngô Sướng rất thông minh, hiểu biết đối với giới giải trí cũng nhiều hơn trình Dĩ Tình.

Sự nịnh bợ của cậu ta đối với Ngô Khản vô cùng rõ ràng, mỗi lần Ngô Khản đến, cậu ta đều phải vây quanh Ngô Khản, tán gẫu một chút duyên phận trùng họ của hai người, còn đặc biệt nói có lẽ 500 năm trước bọn họ chính là người một nhà.

Trình Dĩ Tình: "..."

Người trẻ tuổi thông minh, nắm bắt cơ hội cũng rất tốt.

Chính là lấy tư duy của trạch nữ vạn năm của cô để suy xét, thoáng có một tia đừng nhéo.

Mặc dù Ngô Sướng làm cái gì cũng không được, nhưng cũng may cậu ta học rất nghiêm túc.

Trước buổi diễn tập, biểu hiện của cậu ta vẫn coi như phù hợp.

Trình Dĩ Tình không nghĩ tới, phiền toái lớn nhất lại xuất hiện vào ngày diễn tập.

Theo bộ phim "Chị tôi là bệnh tâm thần", Ngô Sướng vào vai nam chính, bởi vì phải chăm sóc chị gái bị bệnh tâm thần, còn phải giải oan cho cháu gái chết thảm của mình, trải qua rất nhiều hoạn nạn trong cuộc sống, cậu ta mới 30 tuổi, bộ dáng lôi thôi, thân hình gầy gò.

Ngô Sướng có thể diễn thân hình gầy yếu, nhưng thế nào cũng không chịu tiếp nhận bộ dáng lôi thôi.

Trình Dĩ Tình đã trang điểm xong, thay quần áo xong.

Dưới kỹ thuật trang điểm xuất thần nhập hóa của chuyên gia trang điểm, Trình Dĩ Tình đội một mái tóc hoa râm, trên mặt mọc lên nếp nhăn, làn da trắng nõn cũng bị sơn thành màu vàng sậm.  

Nếu cô không mở miệng, gần như không ai có thể nhận ra cô.

"Ngô Sướng, sao cậu còn chưa hóa trang?"

Thời gian mà đạo diễn của đoàn làm phim đưa ra có hạn chế, địa điểm diễn tập cũng có quy định, sẽ không để mặc cho bọn họ vẫn luôn chiếm dụng ở chỗ này.

"Chị Dĩ Tình."

Sắc mặt Ngô Sướng khó coi, cậu ta gian nan nói: "Em không thể hóa trang xấu xí như vậy!"

???

Trình Dĩ Tình cố gắng kiềm chế xúc động muốn nói ra hương thơm: "Vậy cậu muốn rút lui?"

"Không phải!" Ngô Sướng lập tức lắc đầu.

Nếu cậu ta muốn rút lui, lúc luyện tập cũng sẽ không liều mạng như vậy!

"Vậy cậu định ăn mặc lộng lẫy lên sân khấu để diễn vai một người đàn ông trung niên đã trải qua tang thương?"

Trình Dĩ Tình tận lực bảo trì giọng điệu bình thản của mình, nhưng vẫn lộ ra một chút khó chịu.

Tâm thần và thể xác của cô mệt mỏi suốt ba ngày, kết quả Ngô Sướng nói cậu ta không muốn hóa trang xấu xí như vậy?

Nói cũng thật sớm?

Sao không đợi đến trăm năm sau rồi nói cho cô biết, cậu ta không muốn hóa trang xấu xí?

"Không phải, chỉ là em hy vọng, đừng xấu xí như vậy!" Nhìn ra sự tức giận của Trình Dĩ Tình, Ngô Sướng trả lời vô cùng cẩn thận: "Chị Dĩ Tình, chị cũng biết, em là thần tượng, nếu em hóa trang thành như vậy, fans của em sẽ mất hứng."

"Chúng ta diễn tập ba ngày, bâu giờ cậu mới biết được, đây là một người đàn ông trung niên lôi thôi?"

Nrình Dĩ Tình chỉ cảm thấy không thể tin được.

Nếu không phải còn có camera cùng hàm dưỡng chống đỡ, Trình Dĩ Tình thật sự muốn trở tay cầm một bình gas, đập vỡ đầu chó của cậu ta!

Lời này mà cũng có thể nói ra!

Có còn biết xấu hổ không?

"Không phải, em cho rằng có thể thương lượng!" Ngô Sướng do dự trả lời.

Cậu ta biết Trình Dĩ Tình tức giận, nhưng chính mình lại không có cách nào!

Chuyện cậu ta hóa trang thành xấu xí, không chỉ khiến cho fans mất hứng, mà còn không thể giải thích với công ty quản lý.

Trong điều khoản hợp đồng, có một cái là phải luôn luôn duy trì hình ảnh của thần tượng của bản thân.

"Tôi cho cậu hai sự lựa chọn! Một, trang điểm, chúng ta diễn tập; Hai, cậu đừng diễn."

Đầu óc Trình Dĩ Tình ong ong, tức giận không thôi, lời nói ra miệng cũng vô cùng nghiêm khắc!

Tên này!

Uổng công hai ngày nay cô còn cảm thấy cậu ta không tệ!

Không thể bỏ qua thân phận thần tượng, vậy đến tham gia loại chương trình này làm gì?

Xem như là trò chơi sao?

Chương kế tiếp